Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình yêu giữa cha và con trong cuộc sống gia đình Việt Nam. Truyện khắc họa một tình huống đặc biệt, khi “lớp cha trước, lớp con sau, đã thành đồng chí chung câu quân hành”, mang lại cho người đọc những giây phút xúc động và suy ngẫm. Cùng lắng nghe câu chuyện này nhé.
Mục lục
Một tuổi năm 1946 và tiếng gọi của quê hương
Vào năm 1946, đầu cuộc kháng chiến chống Pháp, anh Sáu lên đường theo tiếng gọi của quê hương. Lúc đó, con gái anh, bé Thu, chưa đầy một tuổi. Sau chín năm xa quê, xa nhà, anh Sáu mong một ngày trở về gặp lại vợ con. Khi kháng chiến thắng lợi, anh được nghỉ ba ngày để trở về quê, một ngôi làng nhỏ ven sông Cửu Long. Trong đoạn truyện cảm động nhất, có câu chuyện “ba ngày nghỉ phép về quê của anh Sáu” mà chúng ta sẽ nghe.
Một sự gặp gỡ không như mong đợi
Anh Sáu không chờ xuồng cập bến, anh đã nhảy lên bờ và gọi con gái mình, Thu, với sự hồn nhiên và tha thiết. Nhưng đáp lại sự mong đợi đó, bé Thu chỉ im lặng nhìn anh, sau đó bỏ chạy và kêu “Má! Má!” Thật đau khổ và đáng thương khi anh Sáu nhìn mặt bé Thu trở nên tăm tối, hai tay buông thõng xuống như bị gãy.
Cố gắng tạo dựng tình thân
Với thời gian ngắn chỉ trong ba ngày phép, anh Sáu cố gắng tìm mọi cách để gặp con và tạo dựng mối quan hệ với con. Anh hiểu rằng khi anh đi, Thu còn rất nhỏ nên nó không nhận ra anh là ba. Anh không đi đâu xa, luôn ở bên con và vỗ về con. Nhưng càng anh chăm sóc, con bé càng xa lánh. Con không gọi anh là ba, chỉ biết nói “má cứ kêu đi”. Mẹ con nó tức giận và ép con gọi, nhưng con bé nói trổng “vô ăn cơm”. Anh Sáu không buồn bực, chỉ ngồi im và đợi con gọi “ba vô ăn cơm”. Con bé chỉ đứng đấy và nói “cơm chín rồi”. Anh Sáu cứ ngồi im, hy vọng con sẽ gọi “ba”. Con bé bực quá, quay lại mẹ và than thở “con kêu mà người ta không nghe”.
Một tiếng “ba” đầy ý nghĩa
Khi chị Sáu đi mua thức ăn và nhờ Thu gọi ba giúp, con bé cứ lui vào góc bếp. Khi thức ăn sôi, con nhìn lên anh Sáu và gọi “cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái”. Anh nhắc nhở con gọi “ba chắt nước giùm con”, nhưng con vẫn kêu “cơm sôi rồi, nhão bây giờ”. Anh Sáu vẫn im lặng, hy vọng con sẽ thay đổi. Nhưng con bé không thay đổi, chỉ cố múc từng vá nước mà không gọi “ba”.
Sự chia lìa đau lòng
Ba ngày nghỉ phép đã kết thúc, anh Sáu phải trở về đơn vị nhận nhiệm vụ mới. Mơ ước ôm con và hôn con đã trở thành đau lòng khi anh Sáu không thấy sự chú ý của con. Mọi người đến chia tay anh, chị Sáu lo sắp xếp đồ đạc, và không ai quan tâm đến bé Thu đang đứng bên cửa nhà. Con bé quay về với bà ngoại vì bà đã sang đây để tiễn anh Sáu. Lúc này, bé Thu không còn vẻ bướng bỉnh, ương ngạnh nữa, mà trở nên dễ thương và buồn bã. Bé nhìn mọi người và nhìn anh Sáu.
Tiếng “ba” cuối cùng
Khi đến lúc chia tay, anh Sáu chỉ tìm bé Thu sau khi mang ba lô và chào tạm biệt mọi người. Bất ngờ, bé Thu chạy đến và kêu thét “ba… a… a… ba”. Tiếng kêu đó xé sự im lặng và xé lòng mọi người, nghe thật xót xa. Con ôm chặt cổ ba và nói trong tiếng khóc: “Ba! Không cho ba đi nữa! Ba ở nhà với con!” Anh Sáu cũng chỉ biết ôm con và khóc cùng với con, anh nhẹ nhàng lau nước mắt và hôn lên mái tóc con: “Ba đi rồi ba về với con.” Con bé hét lên “Không!”, ôm chặt ba hơn. Mẹ bé nói “Thu, để ba con đi. Thống nhất rồi ba con về.” Bà ngoại bé vuốt tóc và dỗ nó: “Cháu giỏi lắm mà! Cháu để ba cháu đi rồi ba sẽ mua cho cháu một cây lược ngà.” Bé Thu ôm chặm ba và nói “Ba về! Ba mua cho con một cây lược ngà!”.
Kết thúc
Sau những câu chuyện xúc động trong ba ngày phép, anh Sáu rồi cũng phải nói lời chia tay với con mà không hy vọng bé Thu sẽ gọi một tiếng “ba” thiêng liêng ấy. Ngời lại, bé Thu chạy đến ôm lấy anh và kêu thét “Ba… a… a… ba!”. Anh Sáu chỉ có thể ôm con và khóc cùng con, anh rút khăn lau nước mắt và hôn lên mái tóc con. Một tiếng “ba” cuối cùng đầy ý nghĩa. Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” đã khắc họa một câu chuyện tình cha con đầy cảm xúc, mang lại cho chúng ta những bài học về sự hiểu biết và sự nhạy cảm trong gia đình.