Áo dài – biểu tượng không thể thay thế cho vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Nó không chỉ là trang phục truyền thống mà còn là biểu tượng của một nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc. Trải qua hàng năm tháng, áo dài vẫn duy trì vị trí đặc biệt trong trái tim mỗi người và luôn hiện diện trong những dịp quan trọng.
Áo dài (A Ka Thủy)
Áo dài tha thướt, từng tấc từng tấc
Cho mềm dáng ngọc, cho hiền người ta
Lúc đứng gần lúc đi xa
Vẫn bay trong gió hai tà áo ơi
Áo dài không chỉ riêng tôi
Khi em mặc, đất trời cũng nghiêng
Áo cho em dáng thần tiên
Áo cho em nét diệu hiền mỏng manh
Áo làm xao xuyến lòng anh
Mong em cứ thế mặc riêng áo dài.
Áo dài ơi (Sen Nguyễn)
Áo xinh xắn tròn ôm dáng ngọc
Tà thướt tha tạo vóc diễm kiều
Thân hình nhẹ mỏng đáng yêu
Sắc tươi rực thắm thêm nhiều bóng xuân.
Trong buổi lễ nét thuần rực sáng
Tạo tác phong mãi rạng ánh hào
Áo dài tha thướt nhẹ trao
Tặng hương đậm nét gởi vào bước chân.
Tình em sáng như vầng nhật nguyệt
Dáng thiên thần thuần khiết ngàn năm
Gợi khoe nét đẹp trăng rằm
Ra cùng bốn biển người thăm bạn chào.
Em mãi tỏa rực sao Nước Việt
Người thẫn thờ dệt viết thành thơ
Tặng trao tà áo dại khờ
Đượm tình thắm mãi ước mơ áo dài.
Tà tung vẫy ánh mai réo gọi
Trải trắng đường tiếng nói nữ sinh
Bước đi nhẹ lướt hữu tình
Trắng ngần chân sáo dịu xinh má hường.
Thuần tuý đẹp mãi vương hình bóng
Áo dài ơi! Khát vọng dâng trào
Đây tình em đã gởi trao
Mãi em là áo tự hào Việt Nam.
Áo dài tím (Phạm Đình Dũng)
Tà áo em bay trong chiều tím
Gió buồn gió nhớ áo tím bay
Em đi thơ thẩn nhìn mây tím
Gởi lòng tím nhớ, tím thương yêu.
Mắt em long lanh màu tím biếc
Nhìn trời mơ mộng tím hoàng hôn
Áo em màu tím ai thương nhớ
Để lòng tím nhớ, tím mộng mơ.
Mộng tình một thuở màu hoa tím
Làn tóc em bay gió tím chiều
Anh đi theo mãi màu áo tím
Áo tím chiều nay lạc nẻo tìm.
Anh về thương nhớ màu áo tím
Áo tím ngày xưa nhuộm nắng chiều
Bài thơ anh viết màu mực tím
Tím cả trời chiều, tím trong tim.
Áo dài xanh (Thanh Phong Vo)
Trong màu áo dài xanh
Em thả hồn theo gió!
Cổng Địa Đàng vội mở
Đưa em về miền xưa…
Gặp nhau một chiều mưa
Che ô trên đường vắng!
Gió lay tà áo trắng
Nụ hôn đầu trao anh…
Em thay áo dài xanh
Đường đời chia hai ngả!
Đường tình thành kẻ lạ
Xuân về mình mất nhau…
Chiếc xe hoa qua cầu
Đưa em về bến lạ!
Dòng đời cay nghiệt quá
Tình trường nhiều chông gai…
Đón ánh sáng ban mai
Em mơ ngày xưa ấy!
Một góc hồn sống dậy
Áo dài xanh cô đơn…
Giấc mộng áo dài (Thiên Ân)
Áo dài về với cơn mưa
Tóc thời gian rối bao mùa hỡi em?
Sân trường ngồn ngộn sương đêm
Cỏ hoa thèn thẹn bên thềm đưa hương
Áo dài ươn ướt sớm trưa
Ta đoi đói mắt nghìn xưa bây giờ
Dạo chơi trong cõi tình cờ
Trái tim dồn nhịp bâng quơ tuổi đời
Áo dài khép nép ầu ơi!
Ta như dế trống một hơi gáy dài
Trộm nhìn nong nóng bên tai
Miền ca dao lặn sông dài biển khơi
Áo dài thơm mát tinh khôi
Tương tư một thuở em ngồi tương tư
Ta còn chép mộng hiền từ
Ngọt ngào hơi thở lá thư hẹn hò
Áo dài nét mỏng lần mò
Giở trang nhật kí ai cho môi hồng?
Trăm năm thế kỉ buồn trông
Dại khờ mọc nhánh bên song cửa kìa!
Áo dài tính nhẩm nhân , chia…
Ngày lành tháng tốt ai dìa với ai?
Trăng sao ôm ấp trúc mai
Nụ hôn mười tám kéo dài mấy giây?
Dáng em tà áo dài (Quỳnh Mai Nguyễn)
Mái tóc bay theo ngọn gió rong
Áo dài truyền thống mướt đường cong
Em đang tư lự vào vô tận
Để lại nguồn thơ cạn tấc lòng.
Và bước chân em rõ ngón thon
Không gian lắng đọng dáng vuông tròn
Tầm nhìn thưởng lãm sao quên được?
Yêu kiều thi tứ một viền son.
Duyên dáng áo dài (Phan Thị Thoa)
Màu tím màu của thủy chung
Em đang duyên dáng cùng tà áo xinh
Nhìn em dáng đẹp lung linh
Áo dài nón lá đẹp xinh tuyệt vời.
Áo dài truyền thống quê tôi
Đã từng lay động lòng người tứ phương
Gờ đây thấy thật thân thương
Áo dài nón lá thân em mặn nồng.
Tôn thêm nét đẹp thuần phong
Làm lay động lòng lữ khách tha phương
Áo dài màu tím thủy chung
Thắm tình đất nước đượm tình quê hương!
Chiếc áo dài (Hương Trâm)
Đẹp lắm em ơi… chiếc áo dài
Xem kìa vóc liễu bước khoan thai
Thanh tao, kín đáo thêm trang nhã
Lịch sự, yêu kiều với mảnh mai.
Phụ nữ toàn cầu, không sánh nét
Thuyền quyên thế giới, khó tranh tài
Riêng tôi cứ mãi tôn vinh vậy
Đẹp lắm Việt Nam… chiếc áo dài.
Áo dài thướt tha (Giáo Nguyễn Ban Mê)
Từ ngàn xưa cho đến ngày nay
Chiếc áo dài tà áo bay bay
Của người Phụ nữ Việt Nam ta
Vẫn đẹp mãi chẳng hề đổi thay!
Tự hào con cháu giống Lạc-Hồng
Tay không làm nên sự nghiệp lớn
Thanh gươm đuổi sạch giặc xâm lăng
Giữ vững đất nước mãi vàng son.
Non sông thống nhất chí càng cao
Xây dựng đất nước đẹp biết bao
Một chặng đường dài đầy khí phách
Phụ nữ Việt Nam đáng tự hào!
Yêu lắm áo dài thanh lịch
Của người Phụ nữ Việt Nam ta
Đã làm cả Thế giới ngợi ca
“Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”
Yêu lắm áo dài ơi (Tình Lỡ)
Vì yêu em nên ta hóa khờ dại
Thần trí đảo điên không vững trãi khi đứng trước mặt người
Ai đã rót cho ta ánh mắt và nụ cười
Để cho ta suốt một đời phiêu lãng.
Ta gom nhặt chút nắng
Treo rèm cửa tặng người ta đã thầm thương
Ta mang một chút sầu vương
Đem rót vào bình thơ còn dang dở.
Rồi ta xin ông trời cho ta một chữ “nợ”
Ghép với chữ duyên người lỡ dở một đời
Và còn điều cầu xin nữa ông trời ơi
Hãy cho tôi và người đó bên nhau kiếp người này được trọn.
Ta say em khi nghiêng vành nón
Tà áo dài tha thướt dáng việt nam
Kể từ độ ấy ta lại càng yêu thêm
Phải làm sao để tim nàng thuộc về ta mãi mãi.
Một câu hỏi muôn đời không có câu trả lời lại
Ta lại tìm mộng đẹp qua những vần thơ
Rồi có lúc ta buồn ta ngẩn ngơ
Ta yêu em là sai hay đúng.