Trong bài thơ “Việt Bắc” – Tố Hữu, đoạn thơ “Ta đi ta nhớ những ngày…Chày đêm nên cối đều đều suối xa” đã để lại cho chúng ta nhiều cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc.
Mở bài
Lời thơ đầu tiên đã mở ra cánh cửa của những kỷ niệm, những ngày khó khăn và gian khổ mà chúng ta đã trải qua. Đoạn thơ này như một lời nói của trái tim, từ sâu thẳm của lòng trái tim. Nó là những ký ức không thể phai mờ về thời gian đã qua và quan trọng nhất là khẳng định về tình cảm, lòng trung thành và sự an toàn của Việt Bắc.
Nội dung
Đoạn thơ đầu tiên là lời của người cán bộ ra đi trả lời cho tình cảm của nhân dân ở lại. Với sự chân thành, thơ viết về những ngày khó khăn và gian khổ chúng ta đã trải qua.
“Nếu người ở lại hỏi “mình đi có nhớ những ngày” thì người ra đi đáp lại “Ta đi ta nhớ những ngày”. “Những ngày” ở đây là thời gian gắn bó và nhớ thương giữa người đi và người ở lại. Đó là kỷ niệm của “mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng” với tất cả sự hi sinh và tinh thần cao đẹp. Bốn chữ “mình đây, ta đó” gợi lên mối quan hệ gắn bó khăng khít. Chữ “đây – đó” chỉ hai con người liền kề, gần gũi, cùng nhau chung lưng đấu cật, kề vai sát cánh. “Đắng cay ngọt bùi” là tổng hợp bốn giai điệu của cuộc sống. Ý thơ thể hiện ý nghĩa sâu xa: ta đã đi qua những thăng trầm của cuộc sống, chịu đựng những gian khổ, nhưng cũng trải qua những niềm vui, hạnh phúc. Chúng ta đã thấu hiểu và chia sẻ với nhau. Từ đó, chúng ta trở thành tri kỷ suốt đời.
Đoạn thơ còn nhắc đến những kỷ niệm trong núi rừng rộng lớn của Việt Bắc. Những hình ảnh như “chia củ sắn”, “bát cơm sẻ nửa”, “chăn sui đắp cùng” tạo ra một tình đoàn kết, yêu thương giữa cách mạng và nhân dân. Đó cũng là những hình ảnh thể hiện tình cảm đồng cam cộng khổ của Việt Bắc và cách mạng. Chúng ta chia sẻ một phần lương thực, chung một mảnh chăn sui trong những ngày đông lạnh. Đây là tình cảm thuỷ chung, gắn bó vượt qua thời gian, chúng ta cùng nhau bước đi qua khó khăn và vinh quang. Tình cảm này không thể phai mờ.
Ngoài ra, đoạn thơ còn nhắc đến kỷ niệm về người mẹ nuôi đã hy sinh vì cán bộ chiến sĩ. Hình ảnh “người mẹ nắng cháy lưng”, “cháy lưng” mang đến sự xót xa vô tận. Người mẹ không ngần ngại mang con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô. Đó là những tình cảm không thể nào quên trong ký ức của chúng ta.
Cuối cùng, đoạn thơ còn mang đến những kỷ niệm về những hoạt động cách mạng. Mặc dù cuộc sống có khó khăn nhưng tinh thần luôn lạc quan. Dù vất vả, chúng ta vẫn vui vẻ ca hát. Tiếng mõ vang vọng, tiếng chày giã gạo từ suối xa cũng mang đến hình ảnh thanh bình của núi rừng Việt Bắc.
Nhận xét
Đoạn thơ này thể hiện tình cảm cao đẹp giữa cán bộ và nhân dân Việt Bắc. Nó khơi dậy kỷ niệm về những năm tháng của sự hi sinh và tinh thần cao đẹp. Đoạn thơ còn thể hiện phong cách thơ trữ tình chính trị của Tố Hữu, với âm điệu ngọt ngào và sâu lắng. Lối miêu tả giàu hình ảnh, sử dụng các biện pháp tu từ, ngôn ngữ trong sáng và nét cách tân. Tất cả cùng nhau tạo nên một tác phẩm đẹp và ý nghĩa.
Chúng ta không thể quên nguồn gốc và cội nguồn của mình. Bài thơ này như một lời nhắc nhở cho chúng ta để luôn nhớ về quá khứ và cống hiến hết mình cho tương lai.
Nguồn: Tác giả Phan Danh Hiếu, GV Trường THPT Trấn Biên, Biên Hòa, Đồng Nai.
Đây là những cảm nhận sâu sắc và ý nghĩa mà đoạn thơ mang lại. Hy vọng rằng chúng ta có thể giữ mãi những kỷ niệm và tình cảm đó trong trái tim.