Một câu đối đầy tác pháp và thấm đẫm ý nghĩa, “xuân khứ bách hoa lạc, xuân đáo bách hoa khai. Sự trục nhãn tiền quá, lão tùng thượng đầu lai. Mạc vị xuân tàn hoa rụng hết, đình tiền tạc dạ nhất chi mai”.
Hoa rụng hoa nở theo thời gian, đó chính là sự biến đổi của tất cả các hiện tượng trên thế gian này. Không có gì tồn tại mãi mãi mà không phụ thuộc vào sự thay đổi của thời gian. Mỗi ngày, mọi vật đều trải qua quá trình tăng trưởng hoặc suy giảm. Như cây lúa non mọc lên từ đất và biến thành lúa trổ bông, sau đó được thu hoạch để trở thành bữa cơm của chúng ta. Từ trẻ trung đến già nua, là quy trình tăng trưởng và suy giảm mà con người trải qua theo thời gian.
Vậy nên, không có gì trên thế gian này là không bị thời gian tác động. Cuộc sống là một chuỗi liên tục của sự biến đổi, và chúng ta không thể ngăn nó lại. Sự giàu bệnh chết là điều tất yếu, và chúng ta phải chấp nhận nó. Tuy nhiên, thái độ của chúng ta đối với nó lại quan trọng hơn.
Có những người chấp nhận sự vô thường và sống vui vẻ tự tại, trong khi những người khác lại không biết cách sống tự tại và vướng mắc trong nỗi buồn phiền.
Nhưng đừng nói rằng khi mùa xuân kết thúc, hoa cũng sẽ tàn đi. Đêm qua, ở trước sân, một cành mai rực rỡ nở, không bị ảnh hưởng bởi thời tiết. Nó nở hoa tươi đẹp vào bất kỳ mùa nào mà bạn muốn thưởng thức.
Người tu hành muốn thưởng thức mùi hương của hoa mai phải chịu giá lạnh buốt thấu xương. Tương tự như vậy, chúng ta hãy chấp nhận rằng sự biến đổi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Cuộc sống trôi qua và mọi thứ thay đổi theo thời gian, nhưng có một thứ luôn thường hằng không bị ảnh hưởng: tinh thần thanh tịnh và sự tự tại của chúng ta.
Các thiền sư đã nhận thấy điều này và biểu tượng hóa nó bằng những hình ảnh như hoa sen và hòn ngọc. Trong trường hợp này, nhà thiền sư Mãn Giác sử dụng hoa mai để tượng trưng cho nhận thức vĩnh cửu và tinh thần thanh tịnh.
Chỉ có khi chúng ta nhìn nhận được sự vô thường của cuộc sống, chúng ta mới có thể sống một cách thật sự mạnh mẽ và vui vẻ. Đây chính là bản chất thật sự của vũ trụ vạn vật trên thế gian này. Chỉ khi hiểu được điều này, chúng ta mới thật sự hiểu được đạo và hành đạo.