Cửa nhẹ nhàng mở ra, cô Giang Thanh Hân xuất hiện với sự hỗ trợ của quản gia. Tại cuộc gặp gia tộc Hàn, tiếng nói lưu luyến dừng lại khi mọi người chú ý đến cô. Hàn phu nhân bắt đầu nói:
“Đây chính là Giang Thanh Hân, cháu dâu tương lai của chúng ta, đúng không?”
Bước xuống từ trên lầu, ngoại trừ đôi mắt bị mù, mọi thứ trên gương mặt cô đều hoàn hảo. Khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi căng bóng hồng hào, khuôn mũi cao thanh tú… có thể nói một cách ngắn gọn “ngũ quan cân xứng”. Nếu như cô không bị mù, chắc hẳn cô đã trở thành một người đẹp lớn.
Hàn lão gia chỉ gật đầu một cách nhẹ nhàng mà không nói gì thêm. Sau khi cẩn trọng nhìn cháu dâu tương lai của mình, Hàn lão gia tỏ ra hài lòng và tiếp tục bàn về mục đích cuộc hôn nhân giữa hai gia tộc.
“Hai gia tộc chúng ta đều biết rõ mục đích của nhau. Gia tộc Hàn cần tuyến đường biển của gia tộc Giang để vận chuyển vũ khí mà không bị kiểm soát. Gia tộc Giang muốn thao túng mỏ khoáng sản ở Tây Châu. Chúng ta có thể đáp ứng các yêu cầu đó. Nếu hai gia tộc liên hôn, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và dễ dàng đối phó với Long Bang.”
Hàn lão gia quyết đoán và nhanh chóng đưa ra quyết định. Giang lão gia chỉ cần gật đầu đồng ý mà không nói gì thêm. Đã đến lúc Giang Thanh Hân, 20 tuổi, lập gia đình. Mặc dù cô bị mù, cô không thể gả cho một người đàn ông không xứng đáng. Ít nhất, cô sẽ làm vợ của đại thiếu gia Hàn Trạch Âu, người đứng trên hàng vạn người khác. Cuộc hôn nhân này chỉ mang lại lợi ích cho gia tộc của cô mà không có hại.
Thanh Hân chỉ có nhiệm vụ là để Hàn thông gia nhìn thấy gương mặt của con dâu tương lai. Bà quản gia cũng không ép cô phải nép mình với gia đình Hàn.
…….
Sau một buổi đàm phán, quyết định cuối cùng được đưa ra: tuần sau sẽ tiến hành lễ cưới cho Hàn Trạch Âu và Giang Thanh Hân. Giấy kết hôn sẽ được mang đến ngày mai để cô kí tên.
“Đến giờ cơm rồi, mời hai ông bà ở lại để cùng gia đình tôi tìm hiểu về chú rể sắp tới của cô gái con của tôi.”
Hai ông bà Hàn chỉ gật đầu đồng ý. Trong suốt bữa cơm, hai ông bà Hàn rất hài lòng với Thanh Hân: xinh đẹp và lịch sự.
Sau bữa cơm, Thanh Hân mới biết rằng Hàn Trạch Âu – người cô sắp cưới – là tổng tài tập đoàn MW, người đứng đầu thế giới và là lão đại của Hắc bang, mặc dù mới chỉ 28 tuổi. Cô còn nghe thêm thông tin về anh từ hai người bạn của mình. Hàn Trạch Âu nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn và không để ý đến nữ sắc. Anh chỉ quan tâm đến Trần Dư Sinh – anh trai của Ry Trần, cũng là phó tổng tập đoàn Trần Gyll và là lão nhị của Hắc bang. Ngoài ra, còn có Lưu Khiết – tổng tài tập đoàn YJ, đứng thứ 4 thế giới và là lão tam của Hắc bang, cũng như Hoàng Khâu – phó tổng tập đoàn LDY, đứng thứ 5 thế giới và là lão tứ của Hắc bang. Có một người bạn nữa, nhưng Ry Trần không nói cho cô biết.
Cô suy nghĩ một lúc và tưởng tượng cuộc sống hôn nhân với anh – một cuộc hôn nhân không có tình yêu, chỉ mang tính lợi ích cho hai gia tộc. Cô nghĩ về cuộc sống của người chị Tuyết Thanh, người đã trải qua một cuộc hôn nhân không tình yêu và phải chịu đựng những đau thương thể xác và tinh thần. Cô tự hỏi liệu tương lai của mình có hạnh phúc hay sẽ trở thành một cơn ác mộng tương tự.
Sau khi nhớ lại câu chuyện của người chị mà cô yêu quý, cô cảm thấy đau lòng và suy nghĩ đến tương lai của bản thân. Cuối cùng, cô chìm vào giấc ngủ khôn xiết, không hề hay biết gì…