Đoạn trích trên đây xuất hiện trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của tác giả Nguyễn Tuân. Trích dẫn mô tả một cảnh tượng đầy bi thương và tương phản.
Cảnh tượng tương phản và yếu tố quan trọng
Cảnh tượng trên hàm chứa nhiều yếu tố tương phản đáng chú ý. Đầu tiên, người tù bị trói gông, vướng xiềng, đang cố gắng viết chữ trên mảnh ván lụa trắng tinh. Nhưng đồng thời, viên quản ngục lại vội vàng đánh dấu lên những ô chữ dưới tấm lụa óng bằng đồng tiền kẽm. Cảnh này tạo ra một sự tương phản mạnh mẽ giữa sự đau khổ của người tù và sự cố gắng của ông Huấn Cao để bảo vệ và đánh dấu sự tinh túy của những vết chữ trên lụa trắng.
Quan niệm nghệ thuật của Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân thông qua lời khuyên của Huấn Cao đối với quản ngục đã thể hiện quan niệm nghệ thuật của mình. Huấn Cao khuyên quản ngục nên rời khỏi nghề và tìm về nhà, tức là từ bỏ công việc đang làm và tìm kiếm cái đẹp trong cuộc sống. Điều này cho thấy Nguyễn Tuân coi việc tạo ra những tác phẩm nghệ thuật là một hành động cao quý và có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc sống con người.
Ý nghĩa của cái Đẹp với cuộc sống con người
Cái Đẹp được khẳng định qua cử chỉ, thái độ và lời nói của quản ngục với Huấn Cao. Dù ông ta là viên quản ngục, một người không được xem là có đạo đức và tinh thần nghệ thuật, nhưng khi nhìn thấy bức châm được viết bởi người tù, quản ngục đã bị cảm động, chắp tay và tỏ lòng kính trọng. Việc này cho thấy cái Đẹp không chỉ tồn tại trong những người có tài năng và vị trí cao trong xã hội, mà nó còn là một yếu tố quan trọng và đáng khâm phục trong cuộc sống hàng ngày của con người.
Nói tóm lại, trong truyện “Chữ người tử tù”, Nguyễn Tuân đã sử dụng biện pháp tu từ một cách tinh tế để tạo ra một thanh âm trong trẻo. Từ đó, ông đã truyền tải quan niệm nghệ thuật và nhấn mạnh ý nghĩa của cái Đẹp trong cuộc sống con người.