Trong thời kỳ chiến đấu kháng chiến đầy gian khổ, nguy hiểm, đồng chí là bài thơ kể về những người lính với tinh thần lạc quan và yêu đời. Hôm nay, nhân ngày Quân đội nhân dân Việt Nam, tôi đã có cơ hội trò chuyện với một người lính từng tham gia cuộc chiến chống Pháp như trong bài thơ Đồng chí của nhà thơ Chính Hữu.
Khi gặp gỡ người lính
Tôi rất háo hức khi biết được có một cựu chiến binh tới thăm trường nhân ngày Quân đội nhân dân Việt Nam. Bác có một vẻ ngoài đặc biệt, mang trong mình vẻ kiêu hãnh và tự hào của một người lính với bộ quân trang xanh lửng lơ và những quân hàm đầy uy nghi.
Tôi đã nhận ra dấu hiệu thời gian qua mái tóc bạc trắng và những vết chân chim ở khóe mắt bác. Cánh tay bác không còn linh hoạt như trước, có lẽ là vết thương chiến tranh để lại. Bác cảm động khi nghe bài hát Quốc ca và khi được nghe về lịch sử dân tộc. Tôi cũng chú ý đặc biệt đến ánh mắt của bác, sự chú ý đối với các bạn học sinh, đồng hành cùng các em trong từng hoạt động.
Cuộc gặp gỡ và trò chuyện chỉ kéo dài trong ít phút nhưng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng tôi. Bác là một người hiền hậu, ân cần và tôi đã ngạc nhiên khi biết bác chính là người lính trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu.
Ký ức từ chiến trường
Bác kể về những kỉ niệm xưa của mình và đồng đội. Cả hai bác đều là người lính nông dân nghèo khó. Cùng nhau vượt qua khó khăn, sốt rét, áo rách, quần vá… và trở thành người bạn thân thiết gắn bó với nhau trong chiến trường khắc nghiệt. Một tình đồng chí và tình đồng đội mãnh liệt.
Cuộc gặp gỡ hôm nay cảm thấy tuyệt vời. Bác kể lại những kỷ niệm xưa cho chúng tôi, những người trẻ tương lai của đất nước. Bác tin tưởng vào thế hệ trẻ, hy vọng và tin tưởng rằng chúng tôi sẽ tiếp tục truyền thống của cha anh. Bác và cả dân tộc đều trông chờ vào sức mạnh và sự phát triển của thanh niên.
Kết thúc
Cuộc trò chuyện với bác đã giúp tôi hiểu rõ hơn về tinh thần và vẻ đẹp của anh lính trong chiến trường. Mặc dù chiến tranh gian khổ, nhưng tinh thần vĩ đại ấy vẫn tồn tại mãi mãi.
Các thế hệ trẻ hôm nay, là tương lai của đất nước, chúng ta cần tiếp tục truyền thống và giữ gìn tình yêu thương. Bác, như một chứng nhân lịch sử, đã nhắc nhở chúng ta với tình yêu thương lớn lao.