Con buồn lắm Ba ơi. Cả thế giới bắt nạt con, và nhiều chuyện làm con muốn gục ngã. Con sợ khóc, sợ bị chê cười yếu đuối, và không có ai quan tâm đến những cảm xúc của con. Con còn sợ nói chuyện với người thân vì con sợ không kìm được lòng mình. Nhưng con biết, có một người đã thay thế Ba trong cuộc đời con, đó chính là Ông Ngoại.
Mục lục
Ông Ngoại – Người đã từng thay “Ba” chăm sóc tôi ngày bé.
Ngày bé tôi đi học ở ngôi trường làng không xa nhà. Thường xuyên ngủ nướng, tôi không bao giờ đến lớp đúng giờ, và Ông Ngoại luôn chở tôi đi học bằng chiếc xe đạp cũ kỹ. Lúc đó, tôi cảm thấy như một thiên thần mặc áo giáp bảo vệ tôi, bởi Ông Ngoại luôn sẵn lòng đưa tôi đi bất cứ nơi nào tôi muốn. Tuy tuổi cao nhưng Ông vẫn khỏe mạnh, vượt qua những địa hình gập ghềnh, lội qua những con suối lớn cùng tôi.
Bà Ngoại – Người dạy tôi biết điều hay lẽ phải trong cuộc sống.
Bà Ngoại hiền lành, luôn dạy tôi những điều tốt đẹp nhất. Bà dạy tôi đọc, viết, và những bài học sống quý giá. Tôi thích ăn những món ăn do Bà nấu, nhớ đến chén nước mắm chiên và nồi cơm cháy nóng hổi mỗi sáng. Món ăn ngon và tình cảm yêu thương của Bà khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.
Mẹ – Thiên thần và siêu nhân của cuộc đời tôi.
Tôi biết Mẹ của tôi vô cùng đảm đang. Mẹ là người vừa là Mẹ vừa là “Ba” đối với tôi. Mẹ luôn bảo vệ tôi khỏi hiểm nguy, và là một người mạnh mẽ. Dù tình cảm giữa tôi và Mẹ không thể hiện rõ nhưng tôi biết Mẹ luôn cần một người để yêu thương và nương tựa. Mẹ đã làm tôi trở thành người tốt hơn, không giống “Ba”.
Hạnh phúc bên Ông Bà Ngoại và Mẹ.
Dù đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc với sự hiện diện của Ông Bà Ngoại và Mẹ. Ông Bà Ngoại đã già đi, nhưng tình thương của họ dành cho tôi không hề phai nhạt. Mẹ đã trải qua nhiều gian khó, nhưng tôi biết Mẹ luôn ở bên tôi mỗi khi tôi yếu lòng.
Tôi sẽ luôn nhớ và hứa với Ông Bà Ngoại rằng tôi sẽ sống tốt, không làm phiền họ. Tôi sẽ không trở thành người tồi tệ như “Ba”.
“Ba” ơi, xin đừng xuất hiện trong cuộc đời của con nữa. Con có Ông Bà Ngoại và Mẹ, đó là đủ.