Hãy tưởng tượng, trong một tình huống căng thẳng, chỉ cần một nụ cười trân quý với hàng răng trắng sáng như đèn LED, bạn có thể thấy mọi thứ trong cuộc sống sáng rực. Diễn viên hàng đầu phải biết giữ bình tĩnh, đó là quan trọng. Và cô ấy đã làm điều đó.
“Cô bé có vấn đề gì sao?” – Lăng Phong đã nói điều này. “Con không phải ngốc đâu, daddy sao nói vậy? Con luôn tỉnh táo, 24/7 đấy!” – Mộc Vân đáp lại. Sau đó, cô nổi lên trong nước mắt và giữ gối trong tay, không ngừng đánh anh ta.
Lăng Phong ôm lấy cô bé mềm mại, nhìn thấy cô như một đứa trẻ, anh ta không còn hoài nghi. “Được rồi, tớ chỉ nói thế thôi! Con không ngốc, con là đứa trẻ thông minh nhất trên thế giới này.” Anh ta nhẹ nhàng vuốt má cô, lau đi những giọt nước mắt.
Tuy nhiên, Lăng Phong không thể kiềm chế cảm xúc với Mộc Vân, vì cô gợi lên những cảm xúc mạnh mẽ trong anh. Còn Mộc Vân, cô trông nũng nịu và yêu nghiệt đồng thời.
Lăng Phong không thể nhịn được mà liếc nhìn vòng 1 đầy đặn của cô, nhưng cô cũng không che giấu sự thèm khát của mình. Cô nhanh chóng kéo áo che chắn mình. Có vẻ như hai người đều là yêu tinh.
“Người không còn việc gì phải làm sao? Sao cứ nhìn kỳ vậy?” – Mộc Vân tức giận và đá hắn vào đùi. Lăng Phong cười và rời đi.
Lăng Phong sợ nếu ở lại sẽ không kiềm chế được cảm xúc. Thật tệ, anh phải đi làm rồi. Trước khi đi, anh phải tắm một lần nữa.
Mộc Vân thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh đi. Cô tiếp tục ăn sáng và tự khen diễn xuất của mình. Sau khi ăn xong, cô tập thể dục một chút và sau đó vào phòng tắm.
Sau hơn 30 phút tắm, cô đi ra khỏi phòng tắm. Nhưng khi chân cô vừa chạm xuống ngưỡng cửa, chiếc điện thoại trên giường vừa reo lên.
Đó là điện thoại của anh ta! Cô đã quên nó.
Có thể là một cuộc gọi từ đối tác. Mộc Vân nhè nhẹ cảm thấy lo lắng khi nhìn vào số gọi lạ. Cô nhấn nút trả lời và một giọng nữ truyền tải lời nhắn: “Xin chào Hạ tiên sinh, đơn hàng của anh đã được giao tới.” Sau một câu nói, điện thoại tắt máy.
Hóa ra là đơn hàng online à? Người giàu như hắn mà vẫn phải đặt hàng trực tuyến. Mộc Vân nhăn mày và đặt điện thoại vào túi áo khoác rồi chạy xuống mở cửa.
Ngay khi cửa mở, cô đã bị một người phụ nữ ôm chặt và đẩy mặt cô vào lòng. “Lăng Phong, cậu có biết tớ nhớ cậu không?” – cô ấy nói.
Bài viết này đã mang đến cho bạn câu chuyện về tình yêu vượt qua mọi rào cản. Dường như mây và gió đã mang họ đến với nhau, dù có những lúc căng thẳng và hiểu lầm. Cùng chờ đón những tình tiết tiếp theo trong cuộc sống của họ!