Câu chuyện này kể về một chàng tiều phu nghèo, sống mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ. Anh chỉ có một chiếc rìu và hàng ngày phải vào rừng đốn củi để kiếm sống. Một ngày nọ, khi đang đốn củi cạnh bờ sông, chiếc rìu của anh bị gãy và lưỡi rìu rơi xuống sông. Anh buồn bã vì không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày.
Tuy nhiên, một ông cụ tóc trắng, đôi mắt hiền lành xuất hiện và hỏi chàng tiều phu vì sao anh lại khóc. Anh kể về hoàn cảnh khó khăn của mình. Ông cụ quyết định lặn xuống sông tìm lưỡi rìu cho anh. Trước khi lặn xuống, ông cụ hỏi anh liệu đây có phải là lưỡi rìu của anh, nhưng anh từ chối vì đó không phải lưỡi rìu của mình.
Ông cụ không chùn bước và tìm kiếm hai lần nữa. Cuối cùng, ông cụ tìm thấy chiếc rìu bằng sắt mà anh chàng tiều phu đã đánh rơi. Anh vui mừng nhận lại lưỡi rìu của mình. Ông cụ khen anh là người trung thực và tặng anh hai chiếc lưỡi rìu bằng vàng và bạc. Sau đó, ông cụ biến mất và anh chàng tiều phu mới nhận ra mình vừa được bụt giúp đỡ.
Câu chuyện này nhấn mạnh đức tính trung thực và ca ngợi những người không ham vật chất. Những ai như chàng tiều phu, luôn chân thành và không tham những thứ không phải của mình, sẽ được giúp đỡ và đạt được thành công. Trong cuộc sống, chúng ta không nên đánh đổi sự trung thực vì lợi ích cá nhân. Hãy luôn thành thật và chân thành với người khác và với chính bản thân mình.