Hòa thượng Thích Minh Thành, tên khai sinh là Hà Văn Xin, sinh ngày 4 tháng 8 năm Đinh Sửu 1937, tại làng Khánh Hòa, huyện Châu Phú, tỉnh Châu Đốc (nay là tỉnh An Giang). Ngài là một trong những hòa thượng có đời sống tu hành đầy ấn tượng trong lịch sử Phật giáo Việt Nam.
Ngài sinh ra trong một gia đình nông dân truyền thống có niềm tin vào Tam bảo. Từ khi còn nhỏ, Ngài đã thể hiện tình yêu đối với thiền môn và được phụ huynh cho phép xuất gia vào đầu Phật. Ngài được hướng dẫn bởi Hòa thượng trụ trì Thích Huệ Pháp và được ban pháp danh là Nhựt Sanh.
Ngài tiếp tục học Phật học ở các trường Khánh Hội và Sài Gòn. Sau khi hoàn thành việc học, Ngài trở thành giảng viên tại các trường Phật học và đi thuyết giảng Phật pháp ở miền Nam.
Trong thời kỳ phong trào chống chế độ độc tài, Ngài không ngại tham gia cùng các tôn đức Tăng Ni và Phật tử đấu tranh cho tự do tín ngưỡng và bình đẳng tôn giáo. Sự đóng góp của Ngài đã đem lại thành công cho phong trào này.
Ngài không chỉ là một nhà trí tuệ và nhà văn hóa, mà còn là một người có ảnh hưởng lớn đến cộng đồng. Được tín nhiệm và tôn trọng, Ngài đã được bổ nhiệm làm Giám đốc và Trưởng ban của nhiều trường và tổ đình Phật giáo.
Với lòng yêu mến và sự tận tâm với giáo dục, Ngài đã thành lập nhiều trường học và trường Phật học, đồng thời đảm nhận vai trò Hiệu trưởng và Giám đốc trong suốt một thời gian dài.
Ngài cũng là một tác giả nổi tiếng với nhiều tác phẩm giáo trình về Phật học. Những tác phẩm này không chỉ góp phần trong việc truyền bá và giảng dạy Phật pháp mà còn hỗ trợ cho việc nghiên cứu và tìm hiểu về Phật giáo.
Hòa thượng Thích Minh Thành đã trải qua một cuộc sống tu hành đáng kinh ngạc và để lại một di sản vĩ đại cho Phật giáo Việt Nam. Với lòng yêu mến và sự tận tâm với giáo dục, Ngài đã dành nhiều thời gian đi giảng dạy và truyền bá Phật pháp đến mọi người.
Nhưng sau một phút vô thường chợt đến, Hòa thượng đột ngột ra đi về cõi Phật vào ngày 15 tháng 1 năm 2000. Sự ra đi đột ngột này khiến nhiều người tủi nhục và nhớ mãi về sự tận tâm và đóng góp của Ngài cho Phật giáo.