Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, còn được gọi là Nhất đại tam thiên đại thiên thế giới, Nhất đại tam thiên thế giới hoặc Tam thiên thế giới, mang ý nghĩa là vũ trụ quy mô lớn. Đây là khái niệm được sử dụng trong văn hóa và triết lý Ấn Độ cổ đại. Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới tượng trưng cho ba nghìn thế giới đại thiên, với núi Tu Di nằm ở trung tâm, bao quanh bởi bốn châu lục và chín dãy núi, bảy lớp biển. Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới có từ trời Sơ Thiền của cõi Sắc cho đến lớp phong luân dưới đáy mặt đất, bao gồm mặt trời, mặt trăng, núi Tu Di, bốn Thiên Vương, trời Ba Mươi Ba, trời Dạ Ma, trời Đâu Suất, trời Lạc Biến Hóa, trời Tha Hóa Tự Tại, trời Phạm Thế…
Ảnh: Nhất đại tam thiên đại thiên thế giới
Được xem là một Tiểu Thiên Thế Giới, với số 1000 làm đơn vị, Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới được hình thành từ một nghìn Tiểu Thiên Thế Giới. Tiếp đó, một nghìn Trung Thiên Thế Giới sẽ tập hợp thành một Đại Thiên Thế Giới. Đại Thiên Thế Giới này được hình thành từ sự kết hợp của Tiểu Thiên Thế Giới, Trung Thiên Thế Giới và Đại Thiên Thế Giới, do đó được gọi là Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới. Theo khái niệm chính xác, Tam Thiên Thế Giới bao gồm 10 ức Tiểu Thiên Thế Giới, trong khi Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới bao gồm nghìn trăm ức Thế Giới. Điều này trái ngược hoàn toàn với khái niệm vô hạn thế giới hay toàn bộ vũ trụ.
Tam Thiên Thế Giới là nơi được một đức Phật giáo hóa, là lãnh vực của một Phật quốc, được miêu tả trong kinh điển Phật giáo. Đây là một trong những khái niệm quan trọng trong nền văn hóa và triết lý Phật giáo.
Đây là ý nghĩa của từ Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới trong hệ thống Tự điển Phật học trực tuyến của Cổng Thông tin Phật giáo Việt Nam. Hãy tiếp tục khám phá những thuật ngữ và khái niệm khác về Phật học trên hệ thống này.