Ngày xưa có một câu chuyện kể về lòng tự trọng mà mình rất thích. Đó là câu chuyện về cậu bé Nen-li trong buổi học thể dục. Mình sẽ kể lại cho các bạn nghe.
Để hiểu rõ hơn về tự trọng, chúng ta cùng tìm hiểu từng từ trong từ “tự trọng”. “Tự” có nghĩa là chính mình và “trọng” có nghĩa là tôn trọng. Từ này khi kết hợp lại, có nghĩa là tự tôn trọng bản thân, giữ gìn phẩm giá, không để ai coi thường mình.
Câu chuyện đầu tiên mà mình muốn kể là câu chuyện về cậu bé Nen-li. Cậu bé này đã không chịu thua kém bạn bè trong buổi học thể dục. Dù bị tật nguyền, Nen-li vẫn quyết tâm vươn lên và không để ai coi thường mình.
Trong buổi học, khi bạn bè của Nen-li đã hoàn tất bài tập leo trèo của mình, thì đến lượt Nen-li. Ngay cả thầy giáo cũng miễn cho cậu ta không tham gia bài tập. Nhưng Nen-li không chịu, cậu ta muốn thử thách bản thân. Dù lúc đầu ai cũng sợ cậu sẽ ngã xuống, nhưng tất cả đều động viên và cổ vũ cậu. Cuối cùng, với sự cố gắng không ngừng, Nen-li đã thành công. Cậu đã đạt được mục tiêu và tất cả mọi người đều hoan hô vì thành công của cậu.
Tôi rất cảm phục Nen-li. Dù bị tật nguyền, cậu vẫn không từ bỏ và không để ai coi thường mình. Câu chuyện này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về ý nghĩa của lòng tự trọng.
Câu chuyện thứ hai mà mình muốn kể là câu chuyện về Mai An Tiêm. Mai An Tiêm là người rất chăm chỉ và biết nhiều nghề. Anh ta được nhà vua yêu mến và nhận làm con nuôi.
Một lần, trong một buổi tiệc, An Tiêm tự hào chỉ vào tất cả những thứ trong nhà và nói rằng tất cả đều do tay anh ta làm ra. Một viên quan trong triều ghen ghét An Tiêm và báo cáo với vua. Vua giận dữ nói rằng nếu tất cả đều do An Tiêm làm ra, thì hãy xem anh ta sống ra sao chỉ bằng hai bàn tay ấy.
Vì lời răn của vua, An Tiêm bị đày đến một đảo hoang. Anh ta thấy trước mắt chỉ là một bãi cát mịt mù và không có người. Tuy nhiên, An Tiêm không từ bỏ. Anh ta nói với vợ rằng còn hai bàn tay, họ vẫn có thể sống và làm mọi việc.
An Tiêm đã tận dụng sức lao động của mình. Anh ta săn bắn chim làm thức ăn, xây dựng nhà bằng tre, gỗ và cỏ gianh trong rừng. An Tiêm cũng trồng một loại cây mới từ hạt chim trên bãi cát và nó đã trở thành loại trái cây ngon được gọi là dưa hấu đỏ.
Một ngày nọ, khi mùa hái quả đến, mọi người biết đến cây dưa hấu này và đưa quả dưa về cho vua. Vua nhận ra rằng An Tiêm vẫn sống trên đảo và quyết định cho anh ta trở về đất liền.
Mai An Tiêm thật sự là một người có ý chí và lòng tự trọng. Bằng sức lao động của chính mình, An Tiêm đã chứng minh rằng tất cả mọi thứ đều do đôi bàn tay làm ra.
Câu chuyện về Nen-li và Mai An Tiêm là tấm gương cho chúng ta học tập. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, chúng ta vẫn có thể vượt qua và không để ai coi thường mình. Lòng tự trọng là yếu tố quan trọng giúp chúng ta đạt được mục tiêu mà chúng ta hướng đến.
Chúng ta hãy cùng nhau trân trọng và nuôi dưỡng lòng tự trọng của mình, để chúng ta có thể vươn lên và thành công trong cuộc sống.