Molière, tên thật Jean-Baptiste Poquelin (1622 – 1673), được coi là một trong những nhà hài kịch vĩ đại nhất không chỉ của Pháp mà còn của nhân loại. Ông là biểu tượng của nền văn học Pháp và sân khấu thế giới. Và một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là “Lão hà tiện”.
Một số điều về tác giả và tác phẩm:
Lão hà tiện là một vở kịch hài kịch đầy ý nghĩa của Molière. Vở kịch này được ra mắt công chúng lần đầu vào ngày 9/9/1668 tại Hoàng cung. Tác phẩm này dựa trên tác phẩm “Cái hũ vàng” của Plautus, một nhà viết kịch nổi tiếng thời La Mã cổ đại.
Tóm tắt:
Hồi 1: Arpagông, một ông lão keo kiệt và hà tiện, luôn nghi ngờ mọi người xung quanh. Ông có một con gái tên là Êlydơ và một con trai tên là Clêăngtơ. Ông không quan tâm đến con cái mình, chỉ suy nghĩ về tiền bạc và luôn nghi ngờ cả hai đứa con của mình. Êlydơ và con trai của một người tên là Valedơ yêu nhau một cách tha thiết, nhưng bị Arpagông ép buộc phải kết hôn với một ông già ngoài năm mươi tuổi có tiền vì ông ta không cần hồi môn. Anh trai của Êlydơ cũng gặp rắc rối khi người mình yêu, Marianơ, lại bị cha mình ép buộc kết hôn. Vì không đồng ý với sự ép buộc của cha, hai anh em quyết định lên kế hoạch trốn.
Hồi 2: Clêăngtơ cần một khoản tiền, vì vậy anh nhờ Lafleso đi vay tiền từ người anh họ Ximong, không ngờ rằng người cho vay có lãi cao lại chính là cha anh, Arpagông. Xảy ra tranh cãi giữa hai người, chàng trai cho rằng cha mình là người ăn cắp tiền của người khác, trong khi cha cho rằng chàng là kẻ vung tiền phung phí. Mối quan hệ cha con vỡ nát và gây sự mất lòng tin. Đối với việc kết hôn với Marianơ, Arpagông nhờ mụ mối Frôdinơ giúp đỡ. Nhưng lại nhận được sự phản bội khi mụ mối nịnh nọt Arpagông nhằm kiếm lợi riêng, khiến mụ mối bực tức.
Bài viết liên quan:
Hồi 3: Arpagông mời Marianơ đến tiệc tại nhà ông. Ông sai các đầy tớ và con trai chuẩn bị tiệc một cách cầu kỳ và tiện nghi, nhưng không chịu bỏ tiền ra mà còn tính toán từng chi tiết để tránh lỗ. Điều này khiến mọi người phật ý, đặc biệt là bác cả Giắc. Vì muốn yêu được Êlydơ, Valedơ nịnh hót Arpagông, gây sự xích mích với bác cả Giắc. Khi Marianơ đến dự tiệc, cô cảm thấy không thể chịu nổi Arpagông và hơn hết là Clêăngtơ, người cô yêu. Cả hai bên đều gặp rắc rối trong mối quan hệ tình ái. Clêăngtơ quyết định trao nhẫn kim cương của cha mình cho Marianơ, khiến ông lão trở nên điên cuồng.
Hồi 4: Clêăngtơ, Êlydơ và Marianơ xin sự giúp đỡ của mụ mối Flôdinơ để giải quyết tình hình khó khăn này. Flôdinơ nghĩ rằng mụ mối cũng có phần lỗi, vì vậy mụ mối đã thuê một người phụ nữ đóng giả quý phu nhân giàu có để theo đuổi Arpagông và hứa sẽ chia sẻ tài sản của mình nếu ông chấp nhận cưới cô. Đây là một kế hoạch tuyệt vời. Lafleso lợi dụng cơ hội để tranh cãi với Arpagông về Marianơ và đã đánh cắp được một số tiền của ông. Khi ông lão phát hiện mất tiền, ông truy lùng và nghi ngờ tất cả mọi người.
Hồi 5: Khi viên cánh cẩm điều tra vụ việc cho Arpagông, ông nghi ngờ tất cả mọi người và nhốt họ vào tù. Người đầu tiên bị điều tra là bác cả Giắc, và vì căm thù với Valedơ, bác đổ lỗi cho anh ta. Từ đó, Valedơ và Marianơ đã tìm ra nhau và cũng phát hiện ra rằng hai người là anh em ruột bị lạc nhau trong tai nạn tàu chìm mười sáu năm trước đó. Khi Clêăngtơ biết được điều này, anh dùng cớ nếu cha Arpagông cho phép anh lấy Marianơ làm vợ thì tài sản của ông sẽ trở lại với ông. Ông lão hà tiện vừa muốn khôi phục lại tài sản vừa sợ tiêu quá nhiều tiền cho đám cưới. Khi đó, Anxenmơ, cha ruột của Marianơ và Valedơ, vì biết được con cái của mình cuối cùng đã tìm được nhau, vui mừng đồng ý chi tiền để tổ chức hai đám cưới. Cuối cùng, Arpagông cũng có được tráp báu vật mà ông luôn trân trọng, và hai đứa con của ông cũng cuối cùng gặp nhau sau tất cả những khó khăn.