Phật Thích Ca và Phật A Di Đà, hai vị Phật quan trọng trong đạo Phật, có sự khác nhau rõ ràng. Phật Thích Ca là bậc giáo chủ cõi Ta Bà, đã sáng lập ra Phật Giáo trên trái đất này. Cõi Ta Bà chính là trái đất, là nơi chúng ta sinh sống và chịu đau khổ. Phật Thích Ca là vị Phật lịch sử, không phải là vị Phật huyền thoại.
Phật A Di Đà là vị Phật được tôn thờ nhiều nhất trong Phật giáo Đại thừa. Tên của Ngài có nghĩa là Vô Lượng Thọ và Vô Lượng Quang, tượng trưng cho thọ mệnh vô hạn và ánh sáng vô tận. Ngài là giáo chủ cõi Cực lạc an vui ở Tây phương.
Trong cuộc đời hoằng Đạo, Phật Thích Ca giới thiệu cho tín đồ của mình về Phật A Di Đà và cõi nước A Di Đà đang giáo hóa chúng sinh. Nhờ khả năng đặc biệt, Phật Thích Ca thấy rõ quá trình tu hành của Phật A Di Đà qua nhiều kiếp và môi trường sống của chúng sinh ở Tây Phương Cực Lạc.
Theo lời dạy của Phật Thích Ca, để tái sinh về cõi Tây Phương Cực Lạc sau khi chết, chúng ta cần hướng về điều thiện, làm điều thiện và siêng năng niệm Thánh hiệu: Nam Mô A Di Đà Phật. Khi tái sinh về cõi này, chúng ta tiếp tục tu hành theo hướng dẫn của Phật A Di Đà cho đến khi đạt được giải thoát.
Phật A Di Đà có hình dáng đặc trưng với tóc xoắn ốc, mắt nhìn xuống và miệng cười cảm thông. Ngài mặc áo cà sa màu đỏ, tượng trưng cho mặt trời lặn phương Tây, và áo có chữ “vạn” trước ngực. Tư thế tay của Phật A Di Đà có thể làm ấn giáo hóa hoặc ngồi kiết già trên tòa sen.
Phật A Di Đà thường được minh họa cùng hai vị Bồ Tát là Quán Thế Âm và Đại Thế Chí. Quán Thế Âm cầm cành dương và bình nước cam lộ, còn Đại Thế Chí cầm bông sen xanh.
Phật Thích Ca có tóc búi hoặc xoắn ốc, mặc áo cà sa hoặc áo choàng qua cổ màu vàng hoặc nâu. Ngài có thể ngồi trên tòa sen với nhục kế trên đỉnh đầu, đôi mắt mở ba phần tư. Trường phái Phật giáo Bắc tông cho rằng mỗi quốc gia sẽ có hình tượng Phật giống người dân của nước đó.
Các nhân vật đi kèm Phật Thích Ca bao gồm Ca Diếp và A Nan Đà, hai đệ tử của Ngài. Một ý nghĩa tượng trưng đặc biệt khi người ta thờ tượng Phật Thích Ca trên đài sen, vì hoa sen biểu thị đức tánh thanh tịnh và giải thoát. Hoa sen mọc trong lòng vũng bùn nhưng vẫn tỏa ra mùi hương thanh khiết. Đức Phật Thích Ca cũng mang trong mình đức tánh trinh bạch và siêu việt như hoa sen.
Phật Thích Ca có đôi mắt nhìn xuống biểu thị khả năng quan sát nội tâm. Phật giáo dạy rằng tâm niệm và hành động của chúng ta phản ánh tâm hồn và nội tâm. Vì vậy, chúng ta cần tự giác tự ngộ để hiểu rõ nguồn gốc vũ trụ và nhơn sinh.
Xung quanh tượng Phật Thích Ca có những tia hào quang sáng chiếu, biểu thị ánh sáng trí tuệ của Phật chiếu sáng thế gian.
Dù có sự khác nhau rõ ràng, cả hai vị Phật đều dạy người ta tu hành và làm điều thiện để đạt đến an lạc. Chúng ta tự mình quyết định số phận của mình thông qua hành động và tâm niệm.