Những chuyện thị phi không phải lúc nào cũng là những thảm kịch đen tối hay những tai nạn bi thương. Thực tế, chúng thường là những câu chuyện chuyển tải thông tin không chính xác.
Tôi đã từng tự hỏi tại sao nhiều người lại thích lắng nghe và kể chuyện thị phi. Có phải vì trao đổi thông tin là nhu cầu cơ bản của con người? Hay là khi được nghe hoặc kể về chuyện người khác, chúng ta cảm thấy thú vị hơn? Hoặc có thể là do mọi người luôn muốn được coi trọng trong mắt người khác, vì thế khi có ai đó quan trọng hơn mình, chúng ta tự tin hơn và không còn nói lời tốt đẹp? Tuy nhiên, không có câu trả lời nào là đầy đủ và thỏa đáng.
Chuyện thị phi có nhiều dạng khác nhau. Có người không thể kiểm soát lời nói của mình, nói ra những điều không suy nghĩ trước. Có người thích mua vui bằng cách lấy cuộc sống của người khác để làm trò mua vui cho mình. Nhiều khi, chính những người chỉ biết tìm điểm xấu và hạn chế của người khác lại truyền đạt những chuyện thị phi.
Chuyện thị phi thường được tranh luận trong những khoảnh khắc rảnh rỗi hoặc khi tụ tập cùng bạn bè. Tuy nhiên, bất kể trong hoàn cảnh nào, nó cũng không tốt. Các câu chuyện thị phi có thể làm suy nghĩ, buồn bã và ảnh hưởng đến tâm lý, sức khỏe cũng như công việc của chúng ta. Nhiều lần, những lời thị phi đã làm chúng ta nghi ngờ khả năng của mình và khiến mất động lực. Đôi khi, chỉ vì một lời nói thị phi, chúng ta đã phá huỷ một con người.
Khi nghe những tin đồn và chuyện thị phi về người khác, thay vì tham gia vào câu chuyện để tăng thêm sự hấp dẫn và ly kỳ, chúng ta nên im lặng. Hãy cười nụ cười tươi, suy nghĩ xem chuyện đó có thật hay không, nó có liên quan gì đến mình và có có ích cho người khác hay không. Nếu chỉ là những chuyện vớ vẩn, không có ý nghĩa gì thì ta có thể nghe và quên đi. Hoặc nếu ta đủ dũng khí, ta có thể góp ý chân thành với mọi người rằng không nên nói lời thị phi về người khác. Nếu chúng ta bị người khác đặt vào tình huống nói chuyện thị phi, hãy bình tĩnh và tự xét xem có đáng như vậy không. Nếu đúng, hãy dũng cảm sửa đổi, còn không, hãy phớt lờ nó và coi như không có gì xảy ra.
Mỗi người đều có nhược điểm của riêng mình. Vì vậy, chúng ta cần có cái nhìn rộng lượng và tích cực để tạo động lực cho người khác và cả bản thân. Đừng vì một chút bẩn thỉu mà bỏ đi mọi thứ. Đừng vì một điểm hạn chế của người khác mà đánh giá họ là không tốt. Đừng lấy người khác ra làm trò mua vui.
Theo quan niệm Phật giáo, lời nói là một trong những hành động nặng nề nhất mà chúng ta có thể làm. Ông cha ta đã từng có câu: “Lời nói đọi máu” và răn dạy: “Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Như tôi nghĩ, trong cuộc sống ngắn ngủi này, chúng ta hãy sống sao cho đẹp, cho ý nghĩa. Điều đầu tiên, điều quan trọng là biết dùng những lời nói thiện.