Ngày xửa ngày xưa, có một đức vua đi qua một vùng quốc gia và nghe một ông lão rao bán: “Có một bài học đáng giá ngàn lượng vàng.” Ông lão nói rằng chỉ cần trả một ngàn lượng vàng, người đó sẽ biết bí mật của bài học đó. Nhiều người tò mò, nhưng ông lão luôn trả lời rằng chỉ có người đã trả đủ số vàng mới được biết bài học đáng giá đó là gì. Nhiều người nghĩ ông lão đã điên và không tin rằng có bài học nào quan trọng như vậy.
Mỗi ngày, ông lão đi khắp nơi như một người bán rong. Vua tò mò, đã cho cận thần theo dõi và nghe tin rằng ông lão sống như một hiền triết gia – sống đoan trang, lời nói không thừa một từ, và có vẻ ngoài của một người đặc biệt. Vua rất vui mừng và quyết định gặp ông lão để hỏi về bài học đáng giá ngàn lượng vàng. Ông lão nói: “Đó là một bài học có thể giúp người ta thoát khỏi những khó khăn trong cuộc sống, vượt qua những sai lầm và đạt đến thành công.”
Nghe lời ông lão, vua không tin và quay trở về. Tuy nhiên, ý nghĩa bí ẩn của bài học đó vẫn làm vua không thể quên. Vua quyết định mở ngân khố và trả một ngàn lượng vàng để mời ông lão vào hoàng cung. Ông lão vui mừng khi nhận ra rằng đúng là vua chính là người đã gặp và hỏi về bí mật của bài học. Vua nói: “Tôi sẽ chấp nhận bị lừa mất một ngàn lượng vàng hoặc thực sự nhận được một bài học vô giá.” Vua cho quan thủ ngân trả đủ số vàng trước mặt ông lão. Hài lòng với số vàng, ông lão trình lên vua một tờ lụa viết chứa đựng 10 chữ: “Phàm làm việc gì, suy nghĩ đến hậu quả của nó.” Đọc xong 10 chữ ấy, vua thấy như mình đã bị lừa, nhưng vì lòng tự hào nên không thể rút lại. Ông lão lặng lẽ đặt vàng vào túi, cung kính cảm ơn vua và rời khỏi hoàng cung.
Từ đó, vua bị ám ảnh bởi câu chữ “Phàm làm việc gì cũng phải suy nghĩ đến hậu quả.” Dù chỉ mất một lượng vàng để mua câu nói này, vua đã quên bài học từ lâu. Tuy nhiên, vua không thể tách rời khỏi câu nói có giá trị ngàn lượng vàng đó. Mỗi khi vua làm một việc gì, ông luôn suy nghĩ về hậu quả của nó.
Vì vua đã mua “bài học ngàn vàng”, cả triều đình nhận thấy vua đã thay đổi từng ngày. Vua trở nên bình tĩnh hơn, khôn ngoan hơn, và có khả năng phân định mọi việc một cách sáng suốt. Ở trên ngai vàng, vua có thể dự đoán tình hình ở biên cương như thần. Đất nước ngày càng phát triển và dân chúng sống trong hạnh phúc. Nhưng vua không nhận ra những thay đổi đó, chỉ bị ám ảnh bởi bài học ngàn vàng và luôn nhắc nhở mình: Phàm làm việc gì, suy nghĩ đến hậu quả của nó! Nhờ bài học đó, nhân cách của vua đã được cải thiện và ông không chỉ là một vị vua bình thường, chỉ quan tâm đến thú vui cá nhân và sự sung sướng, mà vua còn quan tâm đến lợi ích của dân tộc và đất nước.
Câu chuyện này không chỉ có ý nghĩa với vua mà còn để lại bài học cho chúng ta. Chúng ta cần luôn suy nghĩ và cân nhắc kỹ càng trước khi hành động trong cuộc sống và công việc, và phải chịu trách nhiệm với những quyết định của mình.