Áo dài – biểu tượng của nền văn hóa dân tộc Việt Nam. Với sự thanh lịch và tinh tế, nó luôn được yêu thích và lựa chọn trong các dịp quan trọng. Những bài thơ về áo dài đã thành công tô điểm cho nét đẹp đặc trưng này.
Mục lục
Áo dài Việt Nam – Tôn Vinh Vẻ Đẹp
Áo dài đẹp lắm em ơi,
Mặc lên xuân sắc đất trời quê hương.
Tung lên trong gió yêu thương,
Sang trọng, tinh tế vấn vương nao lòng.
Áo dài ôm trọn ba vòng,
Tôn vinh vẻ đẹp đường cong mỹ miều.
Mảnh mai, trang nhã bao nhiêu,
Quốc phục truyền thống bao điều ngợi khen.
Người sang cho chí người hèn,
Áo dài khi vận lên men đất trời.
Bước đi uyển chuyển rạng ngời,
Bừng lên vẻ đẹp đất trời quê hương.
Châu Âu, châu Á vấn vương,
Các châu còn lại tổn thương áo mình.
Áo dài xinh quá là xinh,
Mang hồn dân tộc trong tình quê hương.
Châu Phi, châu Mỹ vấn vương,
Áo dài tuyệt phẩm ngất hương Đất Trời.
Tác giả: Trần Đức Hiếu
Áo Dài Việt Nam – Thướt Tha Dáng Quốc Phục
Em tha thướt trong áo dài quốc phục,
Tà áo bay gọi hạnh phúc trở về!
Tôi xa nhà-nhớ mẹ nhớ quê,
Nhớ cô gái đứng vân vê tà áo!
Ước cùng em mặc áo dài đi dạo,
Chiều quê hương ôi tuyệt hảo vô cùng!
Áo dài bay quấn quýt bước chân chung,
Em đẹp quá nét ngại ngùng gái Việt!
Tà áo bay như vẫy chào tạm biệt,
Như gọi về tình tha thiết lứa đôi!
Tôi xa em xa trùng điệp núi đồi,
Nhớ tà áo – nhớ mắt môi…nhớ lắm!
Nhớ quê hương có bầu trời xanh thẳm,
Nhớ cô em má thắm mặc áo dài!
Nhớ Tết về vàng rực những cánh mai,
Nhớ thoang thoảng hương lài ly trà nóng!
Áo em bay trong tôi niềm hy vọng,
Làm dịu dàng đời biến động chung quanh…
Quấn quýt thương yêu – ve vuốt dỗ dành,
Áo dài Việt mong manh mà kiên vững!
Thơ Dinh Phạm
Áo Dài Ơi – Một Biểu Tượng Đậm Chất Việt
Áo dài… tà áo dài ơi!
Để như thấy cả một trời thanh tân…
Áo bay… nâng nhẹ gót chân
Hay Mây xuống Phố… mùa xuân theo về?
Áo dài duyên dáng say mê…
Ngàn năm còn mãi hồn Quê Việt mình…
Áo dài ơi… áo dài xinh
Gửi Mây theo gió… gửi tình bay xa…
Thơ Phạm Quốc Tuấn
Áo Dài Trắng Ơi – Phần Một Biểu Tượng Tinh Khôi
Áo dài tinh sương, áo trắng là lạ,
Áo dài trắng quá, ta nhìn không ra.
Áo trắng vờn bay, gió trời mùa hạ,
Cảm xúc lâng lâng, áo dài hồn nhiên.
Cặp sách nghiêng nghiêng, áo nhốt hồn ta,
Tà áo tinh khôi, thèm chi thèm lạ.
Từng bước từng bước, hớp hồn khách lạ,
Áo dài đến trường, khắc tim dấu lạ.
Áo dài tan trường, níu chân khách lạ,
Nón lá che nghiêng, nắng trời mùa hạ.
Tóc dài ngang lưng, bồn chồn khách lạ,
Vắng bóng áo dài, nhói lòng khách lạ.
Áo ơi, Áo ơi!, nhớ người dưng lạ,
Áo dài trắng ơi, thương chi thương lạ.
Thơ Ngochung Phan
Áo Dài Xanh – Màu Sắc Tươi Thắm Của Bản Sắc Việt
Áo dài xanh, dáng gầy mỹ nữ,
Anh tin vào một chữ duyên thôi.
Có tình, hoa héo thành tươi,
Eo thon, dáng chuẩn, cho người đắm say.
Mùa Hạ tàn, hoa bay trước gió,
Áo dài xanh, khiến nhớ tình xa!
Thơ Thanh Phong Vo
Tà Áo Việt – Hòa Quyện Lịch Sử Và Thời Gian
Yêu lắm áo dài,
Thướt tha mềm mại.
Hối hả ban mai,
Tóc vương vào nắng.
Bâng khuâng ngõ vắng,
Em bước nhẹ nhàng.
Nắng ơi mơ màng,
Áo dài đếm bước.
Thơ Thạnh Nguyễn
Trên đây là một loạt bài thơ về áo dài đẹp nhất. Mỗi câu thơ đơn giản nhưng đã thành công miêu tả nét đẹp và sự trường tồn của áo dài qua năm tháng.