Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn của Việt Nam, mang trong mình tinh thần yêu nước và tình yêu dân tộc. Ông luôn tìm kiếm cái đẹp và cái thật trong cuộc sống, đồng thời đề cao những giá trị đạo đức và văn hóa truyền thống. Trong truyện ngắn “Chữ Người Tử Tù”, Nguyễn Tuân tạo ra một nhân vật đặc biệt – Huấn Cao, một nhân vật hấp dẫn và đầy tài năng.
Một nho sĩ tài hoa:
Huấn Cao là một nhà thư pháp giỏi, với khả năng viết chữ đẹp và điêu luyện. Lối viết chữ Hán trong tác phẩm được miêu tả như một nghệ thuật thư pháp, với nét chữ và ý nghĩa câu chữ hài hòa. Sự tài hoa của Huấn Cao được nhắc đến qua những lời đồn ca ngợi của nhân dân vùng tỉnh Sơn. Cảm hứng và tình yêu của viên quản ngục và thầy thơ đã khiến họ ngưỡng mộ chữ viết của Huấn Cao. Tác giả sử dụng khéo léo các thủ pháp nghệ thuật để khen ngợi tài hoa đặc biệt này. Điều đó thể hiện rõ trong các cuộc đối thoại và mô tả tâm lý của viên quản ngục.
Trang anh hùng có dũng khí, hiên ngang, bất khuất:
Huấn Cao có một tâm hồn dũng cảm và không chịu khuất phục trước bất kỳ áp lực nào. Kỹ năng viết chữ đẹp của ông thể hiện một cái tâm mạnh mẽ và kiên cường. Huấn Cao có thể trở thành một quan quyền cao cấp nếu tuân theo triều đình, nhưng ông lại chọn đứng về phía nhân dân và chống lại sự bất công. Mặc dù cuộc đời không trọn vẹn với ông, Huấn Cao vẫn sống trong sự ung dung và đức hạnh. Sự dũng cảm và sự kiên trì của ông đã truyền cảm hứng và khiến mọi người phải ngưỡng mộ.
Người có “thiên lương trong sáng”:
Không chỉ là một nhà văn tài ba, Huấn Cao là một nhân vật có cái tâm cao quý và đẹp đẽ. Mặc dù có tài và tầm với, ông không tỏ ra kiêu căng hay ngạo mạn. Ông coi trọng những con người biết thưởng thức cái đẹp và có đạo đức tốt. Huấn Cao đã đánh giá đúng viên quản ngục và truyền đạt lời khuyên chân thành cho anh ta. Ông không chỉ tặng chữ một cách đơn giản, mà còn trao đi tấm lòng tri âm. Bằng cách làm như vậy, Huấn Cao đã thể hiện sự tôn trọng và đánh giá cao nhân cách của viên quản ngục. Từ đó, ông đã thay đổi cuộc sống của anh ta và tạo nên một mối quan hệ tri kỉ và tri âm. Huấn Cao đã chứng minh rằng cái đẹp và cái thiện không thể tách rời nhau, và chỉ những người có tâm hồn trong sáng mới có thể hiểu và trân trọng cái đẹp.
Nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn “Chữ Người Tử Tù” là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của Nguyễn Tuân. Ông đã tạo ra một nhân vật có tài hoa, anh hùng và tâm hồn trong sáng. Huấn Cao là một biểu tượng của sự đẹp đẽ và cao quý trong cuộc sống, chứng minh rằng cái đẹp và cái thiện luôn chiến thắng sự xấu xa và tàn bạo.