Giới thiệu
Trong vũ trụ vô cùng rộng lớn, người ta thường nghe đến Ba Học Vị trong Đạo Phật: A La Hán và Bồ Tát. Trong số đó, Bồ Tát được gọi là Quyền Giáo Bồ Tát, là những linh hồn thanh tịnh trong thế giới Phật pháp. Trong Kinh, Bồ Tát được giảng không phải là Ma Ha Tát, mà là Pháp Thân Bồ Tát.
Mục lục
Ma Ha Tát là gì?
Ma Ha Tát có nghĩa là vô thượng, chính đẳng và chánh giác. Trên thực tế, họ đều đã trở thành Phật. Trong Kinh Hoa Nghiêm, họ được gọi là Pháp Thân Bồ Tát, và trên thực tế, họ là những con người thiêng liêng, không phải là những bản sao của Phật. Thiên Thai Đại Sư, người giảng pháp về sự khác biệt giữa Phật và Bồ Tát trong thế giới Phật pháp, cho rằng Bồ Tát trong thế giới Phật pháp cũng chính là Phật.
Chúng ta không thể không hiểu điều này rõ ràng. Rõ ràng là chúng ta đã đạt đến giai đoạn nào trong con đường tu học, bởi chúng ta biết được nó. Nếu không biết, chúng ta sẽ tạo ra tội nghiệp cho mình.
Sức mạnh của hiểu biết
Vì sao? Không biết thì sẽ tự cho mình là đúng đắn, tự cao tự đại. Khi biết rõ ràng mà không đạt được sự minh mẫn, không thể so sánh với Phật, không thể so sánh với những vị Tổ Sư Đại Đức, không thể so sánh với những người tu hành thành mười giới thì điều đó chỉ là tập tính tự cho mình quyền uy. Tỉnh thức bản thân từ những tập tính đó sẽ giúp chúng ta hoá giải chúng.
Pháp trong thế giới vật chất, chúng ta trên con đường học hỏi, trong khoa học kỹ thuật hoặc khoa học chính trị, chúng ta có thể đạt được những thành tựu. Nhưng càng có thành tựu, chúng ta càng hiểu rằng chúng ta làm được quá nhiều và cảm thấy tự hào. Như thế chúng ta đã lạc hướng.
Khổng Tử đã nói rằng, người có công việc giỏi về kỹ thuật, văn chương hay nghệ thuật và kiến thức, thường tự cao tự đại và kiêu ngạo, nhưng họ không phải là những người thực sự thành công thực sự. Những người thực sự thành công trong học vấn và đức hạnh thường khiêm tốn và tôn trọng người khác.
Học vấn và lòng từ bi
Phổ Hiền Bồ Tát và Mười Đại Nguyện Vương Ngài đã làm được điều đó, nhưng không phải ai cũng có thể làm được. Ngài đã biểu hiện sự thành kính và từ bi không chỉ đối với con người bần cùng mà còn đối với tất cả chúng sinh.
Bao gồm điều gì? Kể cả cây cỏ hoa lá, non nước trên trái đất, tất cả đều được coi trọng. Cả giới khoa học cũng đã đề xuất một phương pháp tương tự. Họ cho rằng đối với tất cả các hạt cơ bản của vật chất, chúng ta phải tôn trọng.
Vì sao? Dù nhỏ đến đâu, trong đó đều chứa đựng sự tinh thần phong phú, đó chính là sự sống và nên hiện tượng không thể coi thường. Tất cả hiện tượng vật chất đều hình thành từ chúng. Chúng là cơ sở của vật chất.
Trong Phật Pháp, có nói rằng Phật Pháp thực sự là hiện tượng trong cuộc sống, cực kỳ thực tế. Nó có nhận thức và ý thức. Đi Lặc Bồ Tát đã nói rằng việc niệm Phật làm cho tâm tưởng trở nên hiện tượng vật chất, và trong hiện tượng đó chứa đựng những ý niệm và ý thức.
Vì vậy, dù vật chất có nhỏ đến cỡ nào, nó đều mang trong mình ý thức và nhận thức. Điều này cho chúng ta biết rằng cả thế giới hư vô và thế giới chất là có cơ thể, chúng đều sống. Sơn hà đại địa là một sự sống.
Sự khiêm tốn và lòng yêu mến
Khi Giáo Hoàng của Thiên Chúa Giáo thăm một quốc gia, việc đầu tiên ông ta làm khi đi máy bay là gì? Ông hôn đất. Điều này có lý và không phải là vô lý. Ông hiểu rằng khi ông đặt chân đến một đất nước, ông phải dành tình yêu và sự tôn trọng đối với đất nước đó. Nếu Giáo Hoàng có thể làm được điều đó, thì những người dân cư trú ở đất nước đó làm sao có thể không yêu.
Vậy nên, chúng ta phải hiểu rõ ràng về Phật, Bồ Tát và A La Hán. Họ không phải là thần linh hay tiên linh, mà là những học vị trong con đường tu học của Đạo Phật, có ba cấp bậc học vị, và đều mang tính chất chung, không chỉ dùng để chỉ một người. Bồ Tát cũng có nhiều hình thái khác nhau, mỗi hình thái đại diện cho một lĩnh vực khác nhau. Quán Âm Bồ Tát chẳng hạn, không chỉ có một mà có nhiều hình thái.
Vì vậy, tìm một Quán Âm Bồ Tát là như tìm một thạc sĩ, có rất nhiều loại thạc sĩ và mỗi loại đều có chuyên môn riêng. Quán Âm được biết đến như là vị Bồ Tát thể hiện lòng từ bi. Địa Tạng dạy chúng ta về lòng hiếu thảo, về việc phụng sự cha mẹ và tôn trọng người lớn tuổi, trong khi Văn Thù dạy ta về trí tuệ.
Phổ Hiền dạy chúng ta về thực tế, về cách áp dụng những điều học được vào cuộc sống, công việc và giao tiếp với mọi người. Danh hiệu Bồ Tát chỉ ra sự khác biệt giữa những loại học vị khác nhau, nhưng đều mang tính chất chung.