Dưới bóng đêm lấp lánh muôn vì sao, Hà Nội cất giữ những kỷ niệm đầy màu sắc. Em, cái tôi trong tim anh, đã khiến anh quên hết xa dần đi. Gửi vào những tia nắng, tình yêu này không cần cồn, nhưng lại khiến anh say đắm.
Một tình yêu nói qua những tin nhắn
Verse 1:
Yêu em, anh chưa dám nói câu này, khiến anh sợ tình yêu sẽ trói buộc chúng ta quá lâu. Anh không muốn lỗi lầm trong lòng mình được thiên hạ nhận ra. Anh không muốn trở thành người như Cam (một nhạc sĩ) phải từ bỏ đam mê âm nhạc. Anh chỉ muốn được vui vẻ, thoải mái, chẳng cần màng đến những khoảng khắc u buồn cả đời. Nhưng, thật là đáng ngạc nhiên, anh đã rơi vào ánh mắt của em. Tại sao những cơn mê này khiến trái tim anh bị đánh cắp? Từ đó, những đường duyên đã trở thành nỗi đau thường niên. Em đã đem tình yêu anh đi một cách thường xuyên. Nhưng anh cũng không thể trách em. Anh tiếp tục làm kẻ trộm, trốn khỏi những năm tháng đáng quên. Hãy ở bên anh khi tối xuống và ở cạnh anh khi sáng lên. Anh không thể im lặng, bởi từ lâu anh đã muốn ngừng yêu em chỉ qua những dòng tin nhắn.
Chorus:
Em biết anh chỉ lặng im, đừng tin, đừng xin, đừng nghe những điều không thật. Hãy nghe anh nói, chỉ vậy thôi, để chúng ta đi theo con đường của chúng ta. Hãy cất giấu nỗi u sầu vào chăn gối, vẫn nhớ mãi chiếc hôn đầu nhiệm mầu. Dấu vẫn biết anh đang ở nơi xa, vẫn cất lên tiếng hát cho chuyện tình chúng ta.
Verse 2:
Dưới bóng đêm lấp lánh muôn vì sao, Hà Nội cất giữ những kỷ niệm đầy màu sắc. Em, cái tôi trong tim anh, đã khiến anh quên hết xa dần đi. Gửi vào những tia nắng, tình yêu này không cần cồn, nhưng lại khiến anh say đắm.
Yêu em qua dòng tin nhắn, anh tìm lại tình yêu đã mất.