Nhà thơ Xuân Diệu đã có một định nghĩa thú vị về thơ và tình yêu: “Tình yêu và thơ là hai phạm trù kết hợp giữa cái tuyệt vời thông minh và cái tuyệt diệu ngây thơ, là hương đặc biệt của tâm hồn thi sĩ và tình nhân”. Trong sự nghiệp của mình, Xuân Diệu đã chứng minh rằng tình yêu không thể thiếu thơ và thơ không thể thiếu tình yêu. Với ông, tình yêu là giá trị sống đích thực, đáng được tôn thờ như một thứ “tôn giáo” và thi sĩ đã tin vào tình yêu với niềm tin thiêng liêng nhất.
Mục lục
Tình yêu là nguồn sống và đam mê của con người
Xuân Diệu cho rằng tình yêu là nguồn sống của con người: “Làm sao sống được mà không yêu, không nhớ, không thương một kẻ nào?”. Cuộc sống thiếu tình yêu chỉ là sự tồn tại đơn điệu, vô nghĩa, nhạt nhẽo. Tình yêu cho con người được trải nghiệm những cảm xúc như buồn, vui, thương, nhớ, đau khổ và hạnh phúc. Cuộc sống thiếu tình yêu như mặt trời không có nắng, tình yêu tiếp thêm sinh lực cho con người và là nơi vực dậy tinh thần trên hành trình cuộc sống.
Yêu là khao khát hòa hợp với thân xác người yêu
Xuân Diệu coi hòa hợp với thân xác người yêu là một trong những yếu tố quan trọng để duy trì tình yêu và sinh lực sống. Ông tôn trọng vẻ đẹp hình thể của người yêu và biết thưởng thức nó trong một niềm đam mê, say đắm của “nhục cảm lành mạnh”. Với Xuân Diệu, tình yêu chân thành, biết trân trọng, nâng niu hạnh phúc và chấp nhận đau khổ mà tình yêu mang lại là triết lý yêu của ông.
Tình yêu là hạnh phúc và đau khổ
Tình yêu trong thơ Xuân Diệu có hai khía cạnh: hạnh phúc và đau khổ. Tình yêu mang lại cho con người cảm xúc khác lạ, vừa dịu dàng như sống trong cõi thần tiên, vừa mạnh mẽ, xôn xao, dữ dội. Xuân Diệu cho rằng trong tình yêu, đau khổ cũng là một “thú đau thương”. Sự xa cách luôn là nguyên nhân gây nên nỗi đau khổ của yêu, làm cho lòng người luôn trong trạng thái bất ổn.
Tình yêu là niềm tin và hy sinh
Xuân Diệu tin vào tình yêu và hy sinh vì tình yêu. Ông coi tình yêu như “viên ngọc thiêng liêng” và trân trọng tất cả những gì liên quan đến tình yêu và người mình yêu. Ông hay diễn tả rằng “chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì” và “chỉ biết yêu mà chẳng hiểu gì”. Trong tình yêu, hy sinh là một giá trị quan trọng và chỉ khi yêu và được yêu chân thành, con người mới được sống trọn vẹn trong hạnh phúc.
Tình yêu là niềm khao khát hòa hợp với thân xác
Xuân Diệu tôn thờ tình yêu như một chân giá trị, một khát vọng. Ông coi tình yêu là khao khát hòa hợp với thân xác người yêu. Những trạng thái yêu mạnh mẽ như muốn “ôm”, muốn “riết”, muốn “say”, muốn “cắn”, muốn “ngoàm”, muốn “hút”… của Xuân Diệu mang đến cảm giác nồng nàn, tha thiết, đê mê của tình yêu rất trần thế, rất con người.
Tình yêu là vĩnh cửu và bất tử
Xuân Diệu tin rằng tình yêu là vĩnh cửu và bất tử. Ông cho rằng điều duy nhất có giá trị trong cuộc sống là những dấu ấn của tình yêu mà chúng ta để lại. Những bài thơ của Xuân Diệu với triết lý yêu đầy tình người và đầy khát vọng trần thế là những bài thơ dạt dào, tha thiết, êm đềm và sâu lắng, ru lòng người mãi mãi khôn nguôi.
Trong thơ tình Xuân Diệu, triết lý yêu là một tư tưởng lớn, khác lạ và vượt lên những lối nghĩ suy tầm thường. Triết lý yêu trong thơ tình Xuân Diệu thể hiện tinh thần nhân bản và nhân văn sâu sắc nhất mà nhân loại luôn hướng đến. Những bài thơ với triết lý yêu của Xuân Diệu làm cho thơ ông trở thành thơ của một đời chứ không phải thơ của một thời ngắn ngủi dễ quên.