Có một câu nói rằng: “Hãy ngắm nhìn thế giới. Điều đó tuyệt vời hơn bất cứ giấc mơ nào”. Thực tế, mỗi lần được nhìn thế giới, ta để lại trong lòng mình những trải nghiệm đáng nhớ. Chuyến đi thăm trại trẻ mồ côi không chỉ là một hoạt động từ thiện, mà còn tạo cho tôi một trải nghiệm sâu sắc và ý nghĩa.
Lời Kể Về Mẫu Số 1
Hoạt động này được trường tổ chức nhân dịp lễ Giáng Sinh và chào mừng năm mới. Điều này nhận được sự ủng hộ từ nhiều ngành, đặc biệt là giáo viên và học sinh. Chúng tôi di chuyển trên xe khách khoảng hơn 1 giờ đồng hồ, từ trung tâm thành phố đến thị xã Sơn Tây. Đến nơi, chúng tôi đến Trung tâm bảo trợ xã hội Việt Nam, nơi mà những trẻ em mồ côi đang chịu nhiều khó khăn hơn so với những đứa trẻ khác. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều quà tặng như sách, vở, quần áo,… Tự nguyện góp phần vào hoạt động “Người có gì tặng nấy”, tôi và các bạn cũng đã mang quà đến đây để chia sẻ yêu thương. Dù quà nhiều hay ít giá trị, tinh thần chia sẻ vẫn luôn là một phần cao quý trong cuộc sống con người. Sự đồng cảm và hiểu biết thông qua những trò chơi và hoạt động đã tạo nên sự gắn kết và thân thiết. Tôi đã được chứng kiến những trẻ em luôn vui vẻ nhưng lại mang trong mình nỗi buồn khó tả. Tôi nhìn thấy một cô bé xinh xắn với mái tóc dài, khoảng 7 tuổi. Cô bé đang ngồi vẽ một bức tranh về những cô y tá. Tôi đoán rằng đó là ước mơ của cô bé. Tôi tiến lại gần và hỏi cô bé: “Em đã ăn cơm chưa?” Cô bé trả lời ngoan ngoãn. Nhưng khi tôi hỏi câu hỏi thứ hai: “Em có ước mơ trở thành bác sĩ không?”, cô bé im lặng và cúi mặt. Tuy nhiên, sau khi tôi nói chuyện với cô bé một cách nhẹ nhàng, cô bé đã dám mở lòng và chia sẻ với tôi. Cô bé nói: “Em muốn trở thành bác sĩ để không ai trên thế giới này còn phải bệnh tật nữa”. Lúc đó, tôi cảm thấy nghẹn ngào trong lòng. Tôi ngưỡng mộ cô bé vì dù còn nhỏ, cô bé đã hiểu biết và dám mơ ước, dù ước mơ đó có vẻ xa vời. Tôi tin rằng, một ngày nào đó, cô bé sẽ biến ước mơ thành hiện thực. Giao lưu với những đứa trẻ này, tôi đã có cơ hội mở rộng tâm hồn và nhận ra giá trị của việc chia sẻ và yêu thương. Tôi đã học cùng với các em, chơi cùng với các em. Dù thời gian không dài nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận sự chân thành của các bạn nhỏ ở đây. Tôi thấy thật may mắn khi có đủ tình yêu thương từ gia đình mình, và cũng hiểu rằng những đứa trẻ này phải chịu nhiều khó khăn mà mình chưa từng trải qua.
Lời Kể Về Mẫu Số 2
Chuyến đi gần đây nhất khiến tôi không thể quên là chuyến đi thăm trại trẻ mồ côi. Chuyến đi này là một hoạt động ý nghĩa và đáng khen ngợi.
Bài viết liên quan:
Tôi vẫn nhớ ngày đó. Khi tôi và mọi người đến thăm, chúng tôi đi từ trung tâm thành phố lên thị xã Sơn Tây, nơi có trung tâm chăm sóc trẻ mồ côi. Tại đó, tôi dành thời gian nói chuyện với những đứa trẻ bằng tình yêu và sự chăm sóc. Tôi cùng các bạn mang đến rất nhiều quà tặng. Từ sách, quần áo… cho đến những đồng tiền nhỏ mà tôi đã tiết kiệm được hàng ngày, tất cả đều được trao tặng. Dù chỉ là những món quà nhỏ nhưng chúng thể hiện tấm lòng từ chúng tôi đến các em. Ngoài việc mang lại niềm vui và sự hỗ trợ cho các em, chuyến đi còn giúp tôi hiểu rõ hơn về hoàn cảnh khó khăn mà những đứa trẻ mồ côi đang phải đối mặt. Khi thăm trại trẻ mồ côi, tôi có thể tham gia vào các hoạt động như chơi cùng trẻ em, dạy họ những kỹ năng sống cần thiết, tổ chức các hoạt động giáo dục và vui chơi. Chuyến đi thăm trại trẻ mồ côi không chỉ mang lại niềm vui cho các em, mà còn giúp tôi nhận ra tầm quan trọng của việc chia sẻ và giúp đỡ những người khó khăn. Đồng thời, đó cũng là cơ hội để tôi trải nghiệm và học hỏi từ những câu chuyện và trải nghiệm của những đứa trẻ mồ côi, từ đó khám phá thêm về giá trị của tình yêu thương và đồng cảm. Chuyến đi giúp tăng cường nhận thức xã hội, khi bạn cảm nhận thêm những thách thức và nhu cầu của những người khó khăn. Hiểu rõ hơn về cuộc sống của trẻ mồ côi có thể thúc đẩy ý thức cộng đồng và trách nhiệm xã hội.
Trên hết, chuyến đi thăm trại trẻ mồ côi không chỉ giúp đỡ về vật chất mà còn xây dựng và chia sẻ những giá trị tốt đẹp trong xã hội.