Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng xa xôi, sống rất nhiều loài chim với những giọng hát độc đáo. Nhưng chỉ có chim Sơn Ca hót hay hơn cả. Mỗi khi Sơn Ca hót, những cây cỏ, hoa lá lung linh theo điệu hát đó. Dòng suối róc rách cũng trầm lắng để thưởng thức giọng hát tuyệt vời của Sơn Ca.
Một ngày nọ, chim Sẻ tò mò muốn biết vì sao Sơn Ca lại có giọng hót tuyệt vời như vậy. Sẻ hỏi Sơn Ca:
- Bạn Sơn Ca ơi, liệu rằng bác Mặt Trời đã ban cho bạn giọng hát tuyệt vời ấy chăng?
- Không đâu bạn Sẻ ạ. Bác Mặt Trời chỉ ban cho tôi ánh nắng vàng rực rỡ, ấm áp thôi.
- Vậy có phải cô Mây Hồng đã ban cho bạn giọng hát hay không?
- Cũng không đâu bạn Sẻ ạ. Cô Mây Hồng xinh đẹp chỉ ban cho tôi những tảng bông mềm mại thôi.
Sẻ thắc mắc: Thế thì ai đã ban cho bạn giọng hát tuyệt vời này?
Để tìm câu trả lời, Sẻ và đàn chim quyết định đến hỏi cô giáo Hoạ Mi. Cô Hoạ Mi nghe câu hỏi của các học trò cười vui và nói:
- Hôm mai, ta cùng nhau tìm hiểu điều đó. Nhớ thức sớm nhé!
Sáng hôm sau, khi đến gặp Sơn Ca, đàn chim thấy Sơn Ca đang chuyền cành và hót một cách say đắm. Sơn Ca lắng nghe tiếng cây cỏ xao xác, tiếng suối chảy róc rách và chỉ sau đó mới bắt chước những âm thanh đó. Đàn chim hiểu rằng bí mật của giọng hát tuyệt vời của Sơn Ca chính là sự lắng nghe và hòa mình vào âm nhạc của thiên nhiên. Bầy chim cất tiếng hòa giọng với Sơn Ca, biến rừng cây trở nên sôi động và chào đón một ngày mới tươi sáng.
Dù không biết ai đã ban cho Sơn Ca giọng hát tuyệt vời, nhưng các chim đã hiểu rằng sự kết hợp giữa lắng nghe và hòa mình vào âm nhạc của thiên nhiên đã tạo nên một giọng hát đặc biệt và đáng ngưỡng mộ. Bài học từ Sơn Ca là chúng ta cũng nên lắng nghe và tận hưởng những âm thanh tuyệt vời trong cuộc sống hàng ngày.