Lúc còn nhỏ, tôi từng khao khát được xa quê hương. Nhưng khi xa rồi, nhớ lại từng góc nhỏ quê hương thân thương, như cánh đồng lúa chín, bầu trời ngập tràn diều bay, và đàn trâu về, tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho những cảnh vật ấy không nguôi trào.
Hình ảnh của cánh đồng và diều bay
Cảnh ruộng nương bát ngát mùa chín rộ, tôi cầm tấm diều trên tay và chạy thật nhanh để thả diều phất lên cao cùng với hàng trăm cánh diều khác. Đó là những kỷ niệm thời thơ ấu gắn liền với đồng lúa vàng, những cơn gió mát thoảng qua lúa chín thơm phức. Đặc biệt, kỷ niệm của tôi về bình minh và hoàng hôn, chỉ cần nhìn ra đồng lúa, tôi được chiêm ngưỡng một khung cảnh tuyệt đẹp. Khi mặt trời vừa mọc, đàn cò trắng cất cánh tạo nên một cảnh tượng huyền ảo. Cảnh vật ấy thật thân thuộc và ấn tượng, in sâu vào tâm hồn tôi.
Tình yêu mãi không nguôi
Nhớ quê hương, tôi lại nhớ đến những buổi trẻ con vui đùa, vỗ đến cánh diều lét tỏa ánh sáng vàng rực rỡ trên trời. Bầu trời tràn đầy màu sắc và hạnh phúc. Một cảm xúc không thể nào định đoạt. Giọt nước mắt tuôn trào, dù tôi đã cố không khóc. Tôi muốn quay về quê hương, bước vào cánh đồng vàng, ngắm nhìn cảnh lúa chín và hít thở không khí trong lành ngập tràn hương thơm. Tôi muốn thấy mẹ, ba tôi với những người làm việc chăm chỉ trên cánh đồng. Muốn được chứng kiến cảnh bình minh và hoàng hôn nơi quê hương yêu dấu. Kế hoạch trong lòng, tôi thực sự rất nhớ…
Kỷ niệm không thể phai mờ
Dù thời gian đã làm phai mờ nhiều kỷ niệm, nhưng những cảnh vật ấy vẫn mãi trong tâm trí tôi. Quê hương tôi, nơi có đồng lúa chín và cánh diều, sẽ mãi không thể quên! Vì đó là kỷ niệm cuối cùng mà tôi mang theo trong lòng khi rời xa quê hương yêu dấu.