Trong cuộc sống, ta luôn khao khát trở thành những người khác, sống những cuộc đời khác nhau. Chúng ta ngưỡng mộ người giàu, ngưỡng mộ người nổi tiếng, và mong muốn sống như họ. Nhưng câu chuyện “Anh thợ cắt đá” đã cho chúng ta một bài học quý giá về việc sống là chính mình.
Trong câu chuyện, anh thợ cắt đá đã sống thành công như một lái buôn, trở thành hoàng tử, trở thành mặt trời và ngọn núi. Nhưng cuối cùng, anh nhận ra rằng chỉ có khi là chính mình, anh mới hạnh phúc.
Chúng ta cũng cần nhận ra rằng, để thực sự hạnh phúc, chúng ta phải sống là chính mình. Điều này có nghĩa là sống đúng với hoàn cảnh, điều kiện, năng lực, niềm đam mê của chính mình. Bằng cách học tập, lao động và sáng tạo theo những gì mình có, mình yêu thích, chúng ta sẽ đạt được thành quả tốt nhất, và tìm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc trong cuộc sống.
Nếu chúng ta sống không đúng với chính mình, chúng ta sẽ trở nên mệt mỏi, chán chường và không có niềm vui, niềm hạnh phúc. Chúng ta sẽ không đạt được thành công thực sự, và có thể gây tổn thất cho bản thân và xã hội. Chúng ta sẽ mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Hãy nhớ rằng sống là chính mình không đồng nghĩa với việc cố chấp, bảo thủ, hay chỉ biết mình. Chúng ta cũng không nên rút lui khỏi việc cố gắng và nỗ lực vươn lên trong cuộc sống.
Để sống là chính mình, chúng ta cần có sự nhận thức sâu sắc về bản thân, dũng cảm và thái độ sống tích cực. Chúng ta cần phê phán những người tự ti, không tin tưởng vào bản thân, và sống trong ảo tưởng. Chỉ khi là chính mình, chúng ta mới có thể tìm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc, và thực sự sống đúng với bản thân.
Cuối cùng, hãy học bài từ câu chuyện về anh thợ cắt đá. Hãy sống là chính mình, vươn lên trong cuộc sống theo những khả năng và niềm đam mê của chính mình. Chỉ khi là chính mình, chúng ta mới thực sự hạnh phúc và có ý nghĩa trong cuộc sống.
PGS.TS. Lê Quang Hưng đã viết: “Khi nhà thơ thành thực đi đến tận lòng mình thì sẽ gặp trái tim nhân loại, sẽ chạm tới nỗi lòng của bao người. Dường như thơ càng ‘riêng’ thì lại càng dễ thành ‘của chung’.”
Thơ là một thể loại văn học đặc biệt, thể hiện tâm trạng và cảm xúc của tác giả qua ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhịp điệu đặc trưng của thơ. Khi nhà thơ thành thực đi đến tận lòng mình, khi thể hiện những cảm xúc chân thành nhất và mãnh liệt nhất, thơ mới có thể chạm tới trái tim của người đọc.
Có thể nói rằng, thơ càng “riêng” thì lại càng dễ trở thành “của chung”. Tính riêng của thơ là những cảm xúc, góc nhìn, cách cảm riêng của người nghệ sĩ. Nhưng từ cái riêng ấy, thơ càng dễ chạm tới trái tim của nhiều người, trở thành tiếng lòng chung của nhiều thế hệ người đọc.
Thơ biểu hiện những cảm xúc và nỗi niềm riêng tư của người nghệ sĩ, nhưng đồng thời mang ý nghĩa khái quát về con người và cuộc đời. Những tác phẩm thơ chân thành luôn tạo nên sự đồng cảm giữa người đọc và người sáng tác.
Hãy cùng trải nghiệm thơ và tìm hiểu sâu hơn về bản thân và những cảm xúc chân thành nhất của mình. Chỉ khi nhìn thấy và hiểu rõ chính mình, chúng ta mới có thể tìm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc và truyền cảm hứng cho những người xung quanh.
Cuộc đời là một cuộc hành trình để tìm hiểu bản thân, để sống là chính mình và để thể hiện những cảm xúc và suy nghĩ của mình. Hãy sống một cuộc sống đáng sống, là chính mình và tạo dấu ấn duy nhất của mình trên thế gian này.