Trong chương 138 này, Cố Niệm Niệm bắt đầu tỉnh dậy sau giấc mơ đầy màu sắc và hạnh phúc. Ôn Đình Vực, người đang yêu thương và bảo vệ nàng, là người đã biến Cố Niệm Niệm từ một cô bé lọ lem xinh xắn thành một công chúa thực sự.
Trước đó, Cố Niệm Niệm không dám hi vọng rằng Ôn Đình Vực sẽ thích mình. Cô đã luôn cho rằng chỉ những thiên kim tiểu thư mới được Ôn Đình Vực chú ý và yêu thương. Nhưng từ cuộc trò chuyện đêm hôm trước, mọi suy nghĩ của Cố Niệm Niệm đã thay đổi. Nếu Ôn Đình Vực thực sự yêu mình, có nghĩa là cô cũng có thể có quyền lực giống như một công chúa.
Cố Niệm Niệm mỉm cười và chắc chắn rằng cô thích Ôn Đình Vực. Lúc đầu, cô giữ một niềm vui trong lòng và nghĩ rằng nó sẽ chỉ tồn tại trong ấu trùng của cô mãi mãi. Bởi vì cô biết rằng cô không xứng đáng với Ôn Đình Vực. Như cô bé lọ lem đã từng nói, hôn nhân cần phải có sự phù hợp giữa các gia đình. Người phụ nữ mà Ôn Đình Vực muốn tìm kiếm chỉ có thể là một thiên kim tiểu thư.
Nhưng từ đêm hôm qua, sau cuộc hội thoại giữa Cố Niệm Niệm và Thần Sứ Quỷ của Ôn Đình Vực, mọi ý muốn của Cố Niệm Niệm bộc lộ ra ngoài. Nếu Ôn Đình Vực thực sự thích mình và nếu cô có thể có quyền lực, tại sao không? Ôn Đình Vực đã nói rằng bất kỳ ai cũng có quyền lợi trong giấc mơ.
Cố Niệm Niệm vô tình cắn một ngón tay, cảm giác đau đớn bao trùm cả cơ thể. Cô tỉnh dậy và nhận ra rằng cô không thể tỉnh táo. Bằng cách hôn Ôn Đình Vực lên trán của mình và chạm môi lạnh, cô có thể cảm nhận được sự tồn tại hiện tại.
Cố Niệm Niệm chạm vào trán mình, cảm thấy da thịt bỏng rát. Cơ thể cô đau đau. Nhưng cô đã tỉnh lại. Cô đã nhắc nhở bản thân nhiều lần, nhưng không thể trở lại trạng thái tỉnh táo.
Cố Niệm Niệm đã thực sự xác định một điều lúc này. Cô thích Ôn Đình Vực! Ban đầu, điều này chỉ tồn tại trong bụng của cô và có thể mãi mãi không bao giờ hiện ra. Bởi vì cô biết mình không xứng đáng với Ôn Đình Vực. Nhưng từ đêm qua, cuộc trò chuyện đó đã thay đổi tâm trạng của cô.
Cố Niệm Niệm không thể làm gì khác ngoài việc mỉm cười. Cô không thể giải thích tại sao cô lại cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc như vậy. Tất cả những suy nghĩ tiêu cực và nỗi đau trong lòng đã biến mất.
Cố Niệm Niệm đã tỉnh dậy và cảm nhận được ánh sáng ban mai. Giấc mơ của cô đã kéo dài và đẹp đẽ. Thậm chí cô đã mơ thấy mình kết hôn với Ôn Đình Vực và có một đống tiểu hài. Cố Niệm Niệm cảm thấy mái ấm len lỏi trên gương mặt.
Cô nhẹ nhàng vỗ mình một cái để không bị mê hoặc. Mặc dù là mùa xuân, nhưng không thể quá phụ của nó và quên điều gì đó quyến rũ. Cố Niệm Niệm nghĩ rằng cuộc sống thật thú vị với những suy nghĩ này. Cảm ơn cổ nhân, người đã giúp cô nhìn nhận mọi thứ từ một góc nhìn khác.
Cố Niệm Niệm đã tư duy sâu xa từ khi gia nhập Ôn gia. Nhưng giờ đây, cô đã nghĩ về một khía cạnh mới. Bữa sáng đã được sắp xếp kỹ lưỡng trên bàn ăn dưới lầu.
Cô hỏi Lý dì về Ôn Đình Vực. Trong khi nhắc tên Ôn Đình Vực, con tim của Cố Niệm Niệm lại nhảy lên.