Bài văn này đưa ra cảm nhận về hai khổ thơ đầu trong bài thơ “Viếng Lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương. Bài thơ này đã tạo được ấn tượng mạnh và gợi lên những cảm xúc sâu sắc về tình yêu và lòng thương nhớ Bác Hồ.
Bài văn hay và xúc động cảm nhận về hai khổ đầu bài Viếng lăng Bác
Viễn Phương là người đã có may mắn được sống và làm việc gần gũi với Bác Hồ. Và qua những bài thơ của mình, nhà thơ đã thể hiện sự luyến thương và tôn kính đối với Bác Hồ, trong đó “Viếng Lăng Bác” là một điển hình. Hai khổ thơ đầu của bài thơ này đã cho thấy sự sâu sắc của tình cảm đó:
“Con ở miền Nam thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa xa đứng thẳng hàng.”
Ngay từ đầu bài thơ, Viễn Phương đã tỏ ra cảm xúc của mình thông qua lời tự giới thiệu nhẹ nhàng: “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”. Từ ngôn ngữ đơn giản nhưng tràn đầy ấm áp này đã tạo nên sự gần gũi, thân thiết và cảm xúc đầy xúc động của nhà thơ khi trở về thăm Bác sau bao năm xa cách.
“Con” ở đây không chỉ đại diện cho nhà thơ mà còn đại diện cho tất cả người dân miền Nam, là tấm lòng của đồng bào Nam Bộ hướng về Bác, hướng về vị cha già kính yêu của dân tộc với một niềm xúc động lớn lao. Nhờ từ “thăm” thay cho từ “viếng” một cách tinh tế, nhà thơ đã làm giảm nhẹ nỗi đau thương mất mát. Bác đã mãi mãi ra đi, nhưng hình ảnh và tình cảm của Người vẫn còn mãi trong trái tim người dân miền Nam, trong lòng dân tộc.
Tiếp theo, nhà thơ đã tập trung chiêm ngưỡng cảnh quan quanh lăng Bác: “Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa xa đứng thẳng hàng.”
Với niềm sung sướng dâng trào, nhà thơ nhìn thấy hàng tre xanh bát ngát trong sương, tượng trưng cho sự sống và hy vọng của Việt Nam. Màn sương trắng là dấu hiệu của một ngày mới, còn hàng tre xanh tươi thắm là biểu tượng của sức sống và tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam. Chính những hình ảnh này đã tạo nên vẻ đẹp đẽ và thú vị cho cảnh quan quanh lăng Bác.
Phân tích 2 khổ đầu bài Viếng lăng Bác
“Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là một bài thơ xuất sắc, trữ tình, thể hiện tình cảm thành kính và sâu lắng của nhà thơ khi hòa mình vào dòng người đến viếng lăng Bác. Hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ đã gợi lên những suy nghĩ và cảm xúc chân thành đối với Bác Hồ.
Hai khổ thơ đầu là những cảm xúc của nhà thơ khi đã đến lăng Bác, đứng trước không gian và cảnh vật bên ngoài lăng. Câu thơ đầu “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác” như một thông điệp giản dị mà tràn đầy tình cảm thân thương. Viễn Phương sử dụng từ “con” để thể hiện sự gần gũi và thân thương. Từ “thăm” thay vì “viếng” càng làm giảm nhẹ nỗi đau thương mất mát. Bác đã ra đi nhưng hình ảnh và tình cảm của Người vẫn mãi mãi trong trái tim người dân Việt Nam.
Trước màn sương trắng, hàng tre xanh bát ngát hiện lên như tượng trưng cho sự sống và tinh thần bất khuất của Việt Nam. Từ “hàng tre” được lặp lại trong khổ thơ, tạo nên vẻ đẹp rực rỡ. Hình ảnh này gợi lên kỷ niệm về truyền thống đánh giặc hào hùng của dân tộc Việt Nam, từ Thánh Gióng cho đến Ngô Quyền, với cách dùng cọc tre và hàng tre như vũ khí gắn bó với lịch sử dân tộc.
Hai khổ thơ này đã thể hiện được cảm xúc và lòng biết ơn của nhà thơ và cả dân tộc đối với Bác Hồ. Một cách rất sâu sắc và chân thành, nhà thơ đã miêu tả được những suy nghĩ và tình cảm đầy tôn kính của mình.