Cây tre – Biểu tượng đặc trưng của Việt Nam
Khắp nơi, cây tre tỏa sáng trên đường phố và trở thành một biểu tượng quan trọng cho dân tộc Việt Nam. Cây tre không chỉ xuất hiện trong hình ảnh của làng quê yên bình và thân thuộc, mà còn có vai trò quan trọng trong việc chống lại thiên tai và đối phó với thiên nhiên xấu.
Ý nghĩa của cây tre
Trong lịch sử và văn hóa Việt Nam, cây tre mang nhiều ý nghĩa. Cây tre thể hiện sự dũng cảm, kiên cường và bất khuất của người Việt Nam. Trong suốt quá trình xây dựng và bảo vệ đất nước, cây tre đã đóng góp vào những chiến công lịch sử của dân tộc. Ngoài ra, cây tre còn có công dụng trong đời sống hàng ngày và là biểu tượng của nhiều giá trị tốt đẹp.
Bài thơ cây tre hay nhất
Cây tre không chỉ xuất hiện trong cuộc sống hàng ngày mà còn làm nên những bài thơ hay và ý nghĩa. Dưới đây là một số bài thơ về cây tre để bạn có thể hiểu thêm về tình yêu quê hương và đất nước.
Tre Việt Nam
Tác giả: Nguyễn Duy
Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh.
Thân gầy guộc, lá mong manh,
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi,
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu.
Có gì đâu, có gì đâu,
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hóa nhiều.
Rễ siêng không ngại đất nghèo,
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù.
Vươn mình trong gió tre đu,
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành.
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh,
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm.
Bão bùng thân bọc lấy thân,
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau tre không ở riêng,
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người.
Chẳng may thân gãy cành rơi,
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng.
Nòi tre đâu chịu mọc cong,
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương,
Có manh áo cộc tre nhường cho con.
Măng non là búp măng non,
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre.
Năm qua đi, tháng qua đi,
Tre già măng mọc có gì lạ đâu.
Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.
Lũy tre xanh
Tác giả: Vũ Đình Liên
Lữ khách bao năm xa vời quê cũ
Bỗng chạnh lòng nhớ tới lũy tre xưa
Văng vẳng trong mơ tiếng sáo dật dờ
Lồng trong gió như tiếng tơ trầm bổng
Tiếng kẽo kẹt trong đêm khuya hiu quạnh
Vờn trong sương vương điệu nhạc u buồn
Hòa âm cùng tiếng gọi của ễnh ương
Thoảng trong gió âm hồn muôn ngàn kiếp
Có những lúc mưa nguồn tuôn như trút
Luỹ tre xanh oằn oại thật thê lương
Cành lá tả tơi trông thật u buồn
Như cố đứng trong tang thương vạn cổ
Cũng có lúc lũy tre xưa bật khóc
Lại bật cười giữa vận nước điêu linh
Thăm thẳm tâm tư bầy tỏ chân tình
Nào ai thấu nỗi buồn hằng u uất.
Trên võng tre
Tác giả: Hoàng Trung Thông
Tôi nằm trên võng tre đung đưa
Kẽo kẹt hai đầu tiếng buổi trưa
Tôi nằm trên võng, nằm trong mộng
Vắng tiếng ru hời mẹ hát ngày xưa.
Tôi nằm trên võng
Đứng bóng trưa hè,
Râm ran tiếng ve,
Sân nhà bên xã viên trang thóc.
Cô giáo bình dân cao giọng đọc,
Mắt đã lim dim lòng vẫn nghe.
Tôi nằm trên võng
Rún nhẹ bàn chân
Như thuyền trên sóng,
Lúc xa, lúc gần
Ôi giấc ngủ sau giờ lao động,
Cái võng tre êm người bạn thân.
Đã mấy năm không nằm trên võng
Nhớ mùi hương lúa quyện hương cau
Nhịp võng đung đưa, trưa gió lặng
Chập chờn cánh mộng bay về đâu...
Lũy tre xanh
Tác giả: Hồ Dzếnh
Làng tôi thắt đáy lưng... tre
Sông dài, cỏ mượt đường đê tứ mùa
Nhịp đời định sẵn từ xưa:
Ươm tơ tháng sáu, lên chùa tháng giêng
Chợ làng mỗi quý, mươi phiên
Đong ngô đổi gạo, trang tiền bằng khoai
Trong làng lắm gái, thưa trai
Nên thường có luật chồng hai vợ liền
Làng gần đô thị, tuy nhiên
Mắt trong vẫn giữ được niềm sắt son
Lâu rồi, truyền tử lưu tôn
Màu duyên ân ái mây còn thoảng bay
Tôi yêu... nhưng chính là say
Tình quê Nam-Việt bàn tay dịu dàng
Thơ tôi: đê thắm, bướm vàng
Con sông be bé, cái làng xa xa.
Cây tre trăm đốt
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Có anh chàng nghèo khó
Đi ở cho phú nông
Lão phú nông giàu có
Nhưng thường hay bòn công.
Anh trai cày cần mẫn
Lại khỏe mạnh, hiền lành
Lão nghĩ cách lường lận
Không trả công cho anh.
Cô con gái của lão
Rất thuỳ mị, nết na
Lão gọi anh và bảo:
“Con làm việc cho ta.
Phải siêng năng, nổ lực
Để thóc lúa đầy bồ
Sau ba năm gắng sức
Ta sẽ gả con cho.”
Thế là kể từ đó
Anh làm ngày, làm đêm
Nhà lão càng giàu có
Thóc cứ đầy, đầy thêm.
Ngay khi trời chưa sáng
Anh đã thức dậy rồi
Bao nhiêu việc đồng áng
Đều một tay anh thôi.
Chiều về nhà hì hụi
Nào gà vịt, bò trâu
Rồi gánh nước, bửa củi…
Đến trăng treo đỉnh đầu.
Ngày qua rồi tháng lại
Ba năm đã đến kỳ
Lời hứa gả