Trong truyện ngắn “Bước thật chậm về phía anh”, Mộng Linh đang thực hiện công việc cuối cùng trước khi kết thúc ngày làm việc. Cô vội vàng chỉnh lại trang phục rồi nhanh chóng mở cửa. Cô liếm nhẹ môi dưới, nhìn lén nhìn người đàn ông đẹp trai vừa quay lưng lại. Cô nhắm mắt, gọi: “Chủ tịch Cố, có việc gì gấp với em à?”
Hắn bình thản trả lời, khiến Mộng Linh ngỡ ngàng, không dám nuốt miếng cơm trước mặt. Cô đặt tay lên trán, ánh mắt lơ đãng tìm kiếm sự giúp đỡ từ ai đó, cố gắng không để lộ sự chán nản. Cô nói rằng hắn đã nên đối xử nhẹ nhàng hơn với cô. Cố Tử Sâm đổ thêm nước vào ly của Mộng Linh và nhẹ nhàng nói: “Từ giờ em không còn nghe thấy tiếng hét của anh nữa đâu!” Cô nghiến răng, nhìn chằm chằm vào hắn và hỏi: “Anh thật sự muốn nói như vậy à?”
Mộng Linh đặt thức ăn vào đĩa của Cố Tử Sâm và ân cần nhắc: “Anh cũng ăn nhiều lên, đừng mãi gắp cho em!” Trước sự nhiệt tình của cô, hắn không thể không đáp lại. Dù đó là lần đầu tiên hắn ăn những món ăn đầy mỡ và cay nóng như vậy, nhưng hắn đã thực sự thích thú. Sau bữa ăn đơn giản, hai người ngồi trên chiếc xe con và đi quanh thị trấn. “Tử Sâm, anh muốn đi đâu?” “Anh nghĩ là để em quyết định hôm nay!” Mộng Linh có chút lúng túng, thường thì cô không quyết định điều gì. Từ khi bắt đầu, hai người chỉ quanh quẩn trên đường mà thôi.
Nhìn thấy sự bối rối trên khuôn mặt của Mộng Linh, Cố Tử Sâm nói tiếp: “Vậy để anh đưa em đến một địa điểm đặc biệt.” Chẳng bao lâu sau đó, hắn đã dẫn cô đến cây cầu dây dài nhất khu vực châu Á. Mộng Linh không thể tin mình có thể nhìn thấy tòa chung cư của tập đoàn Cố từ đây. “Đẹp phải không? Khi tâm cảnh anh không tốt, anh đến đây để xả hơi.” Nhìn sông, nhìn trời, ngắm dòng người đi qua, cảm nhận những gì mà gia đình Cố đã đạt được trong những năm qua, đủ để Cố Tử Sâm quên đi những suy nghĩ và tiếp tục công việc.
Nếu bạn muốn đọc thêm truyện: Ngã rẽ hôn nhân