Trong vùng núi Tư Khê, tỉnh Giang Tây, Trung Quốc, có một huyện nhỏ với diện tích khiêm tốn. Huyện này được bao phủ bởi rừng với tỷ lệ che phủ lên đến 87,7%.
Theo báo Kuaidao Caijing (Trung Quốc), mặc dù nơi này không bao giờ trồng lúa mì hay có nhà máy bột mì, nhưng có tới 50.000 người làm bánh mì với hơn 16.000 tiệm bánh mì, 200-300 tiệm khác được mở tại hơn 1.000 địa phương trên cả nước. Thậm chí, có tiệm bánh mì đã mở cửa ở nước ngoài như Việt Nam, Nga và những nước khác.
Với giá trị sản xuất hàng năm của ngành công nghiệp bánh mì lên đến 20 tỷ Nhân dân tệ (NDT), Tư Khê đã tạo ra hơn 160 triệu phú và hơn 20 tỷ phú, trở thành quê hương của bánh mì Trung Quốc.
Chiếc bánh mì nhỏ tạo nên “đế chế” công nghiệp
Vào những năm 1980, Trương Hiệp Vượng, một binh sĩ nghĩa vụ người Tư Khê, trong một lần đi mua sắm, đã khám phá ra một sản phẩm mới từ Đài Loan – đó là chiếc bánh mì.
Trương nhận thấy, bánh mì không chỉ mềm ngon mà còn mang lại lợi nhuận. Vào thời điểm đó, doanh thu của một tiệm bánh có thể lên tới 3.000-4.000 NDT/ngày, tức hàng chục nghìn NDT/tháng. Điều quan trọng hơn, đầu tư một tiệm bánh không đòi hỏi quá nhiều vốn, là một hình thức kinh doanh không tồi.
Tuy nhiên, làm bánh mì là một ngành kinh doanh thủ công. Vì vậy, Trương đã tìm gặp chủ tiệm bánh để học hỏi kinh nghiệm, nhưng chủ quán từ chối chia sẻ bí quyết.
Sau đó, Trương đã học công nghệ làm bánh trong trường quân sự.
Sau khi xuất ngũ vào năm 1987, Trương mở cửa hàng bánh mì đầu tiên.
Chỉ trong năm đầu tiên kinh doanh, ông kiếm được hơn 30.000 NDT. Sau đó, ông mở thêm nhiều chi nhánh ở các địa phương khác, đồng thời dẫn dắt người thân và bạn bè để điều hành tiệm bánh.
Người Tư Khê chỉ cần đến tiệm bánh do người Tư Khê mở và trao đổi bằng tiếng địa phương để chứng minh mình là người đồng hương, chủ tiệm sẽ giúp đỡ một cách vô điều kiện.
Đến năm 1990, hơn 3.000 người Tư Khê đã tham gia vào ngành công nghiệp bánh mì, và vào giữa những năm 1990, con số này đã tăng lên gần 20.000. Bánh mì Tư Khê đã xuất hiện ở hơn 1.000 quận và thành phố trên khắp đất nước.
Hiện nay, bánh mì Tư Khê đã có nhiều thương hiệu nổi tiếng như Bao’s Pastry, Taosu Luxihe và nhiều thương hiệu khác.
Mặc dù “đội quân” bánh mì Tư Khê nằm rải rác khắp Trung Quốc, nhưng tất cả đều có cùng một đặc điểm về lựa chọn địa điểm, quảng cáo và sản phẩm.
Ví dụ, nếu một loại bánh mì bán chạy, tất cả các cửa hàng thuộc Hiệp hội bánh mì Tư Khê sẽ cùng thay đổi loại bánh: nếu bánh mì đào vàng bán chạy, thì tất cả các cửa hàng sẽ bán bánh mì đào vàng; nếu bánh mì táo đỏ bán tốt, thì tất cả cửa hàng cũng sẽ bán bánh mì táo đỏ.
Một ví dụ khác, khi chọn địa điểm cho cửa hàng, rất nhiều chủ tiệm bánh không chọn những vị trí không phù hợp phong thủy. Nhưng những doanh nhân trong Hiệp hội bánh mì Tư Khê lại không quan tâm đến điều này, chỉ cần vị trí ổn định, họ sẵn sàng chi mọi giá để chiếm lấy nó.
Cho đến năm 2020, hiệu thuê của một cửa hàng Bao’s Pastry diện tích 70m2 tại Thượng Hải đã lên đến hơn 2 triệu NDT (khoảng 7 tỷ VNĐ)/tháng.
Bánh mì Tư Khê tiếp tục mở rộng
Năm 2018 là một bước ngoặt quan trọng đối với bánh mì Tư Khê. Tại địa phương, chính quyền Tư Khê đã đề xuất ý tưởng quy hoạch xây dựng thành phố công nghiệp sản xuất bánh mì.
Bao Tài Thắng, Giám đốc thương hiệu Bao’s Pastry, đã quay về quê hương đầu tư. Công xưởng được xây dựng từ số vốn 200 triệu NDT đã sản xuất ra 26.000 tấn thực phẩm mỗi năm, với doanh thu 500 triệu NDT/năm.
Năm 2018, Hiệp hội bánh mì Tư Khê cũng đã thiết kế lại và đăng ký thương hiệu “Zixi Bread”, đồng thời thống nhất logo, thiết kế CI, tiêu chuẩn kỹ thuật, quy trình đóng gói và quản lý.
Ngay cả trong đợt dịch bệnh năm 2020, đã có hơn 1.000 cửa hàng mới mang thương hiệu Zixi Bread được mở.
Những cửa hàng này đã kết hợp với xưởng sản xuất ruốc và xưởng trộn nguyên liệu để tạo ra một mô hình “chuỗi sản xuất công nghiệp + cửa hàng lớn”.
Ví dụ, nhà máy ruốc Feige, nhà máy chế biến ruốc lớn nhất thế giới ở Tư Khê, đã đi vào hoạt động, với sản lượng 100 tấn/ngày và doanh thu 7 triệu-8 triệu NDT/ngày.
Các nhà xưởng sản xuất bánh mì, bánh ngọt, trộn nguyên liệu cũng đã được đưa vào hoạt động. Mỗi xưởng bánh mì có thể sản xuất 4 tấn bột/giờ và bánh mì có thể được cung cấp cho hơn 500 cửa hàng.
Ngoài ra, Tư Khê còn mời các kỹ thuật viên làm bánh từ nhiều nơi như Đài Loan, Quảng Đông đến Tư Khê để trao đổi kỹ thuật tiên tiến hàng năm, nhằm thúc đẩy cải tiến liên tục sản phẩm.