Mẹ là một người không thể thiếu trong cuộc đời chúng ta. Nhưng đâu khi nào chúng ta nhớ đến mẹ nhiều hơn khi mẹ vắng nhà? Bài thơ “Mẹ vắng nhà ngày bão” của tác giả Đặng Hiển đã thể hiện một cách tuyệt vời tình cảm đặc biệt của trẻ em dành cho người mẹ.
Mục lục
Mấy ngày mẹ về quê
Trong thơ, mẹ đi về quê nhưng lại gặp phải một trận bão mạnh. Con đường mẹ đi trở thành con đường chặn đầy bởi một cơn mưa dài. Trong những ngày đó, hai chiếc giường trở thành nơi con, bố và ba cùng nằm chung giấc. Nhưng trong sự ấm áp đó, vẫn còn thiếu một phần, đó là mẹ.
Tình yêu vô bờ bến của mẹ
Dù đang ở quê xa, mẹ vẫn không thể ngủ yên. Mẹ lo lắng cho ba và con trai thân yêu, lo lắng cho bố con vụng về trong những ngày mưa gió. Khi nhìn thấy củi mùn ướt, mẹ lo lắng đến cả những chiếc nón bố đội đi chợ.
Bài viết liên quan:
Dù ở xa, trong tâm trí mẹ vẫn nghĩ về bữa ăn của con. Mẹ hái lá cho thỏ mẹ và thỏ con, còn em thì chăm sóc đàn ngan. Và dù bão gió còn đang kéo qua, bố vẫn cố gắng đi chợ để mua cá về nấu chua, như một cách để chờ đợi mẹ trở về.
Hạnh phúc trở lại sau cơn bão
Cuối cùng, cơn bão đã qua đi, bầu trời lại trở nên trong xanh. Mẹ trở về như một ánh nắng mới, mang đến sự ấm áp cho cả gia đình. Sáng sớm, cả gian nhà đều tràn đầy niềm vui và tình yêu thương từ mẹ.
Bài thơ “Mẹ vắng nhà ngày bão” của Đặng Hiển đã đẹp một cách đặc biệt với những hình ảnh tuyệt vời mà nó đem lại. Hãy để những câu chữ này làm cho trái tim ta ấm áp và gợi lên những kỷ niệm đẹp về mẹ yêu thương.