Đọc Tài Liệu trình bày bài viết tập trung vào việc trả lời câu hỏi trong bài 3 trang 66 sách giáo khoa Ngữ văn 11 tập 1. Đề bài yêu cầu đọc lại những điển cố in đậm trong hai câu thơ trích từ bài Khóc Dương Khuê và cho biết ý nghĩa của điển cố đó là gì.
Mở đầu
Bài viết này sẽ giúp bạn hiểu rõ về các điển cố trong bài thơ Khóc Dương Khuê. Qua đó, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa sâu xa mà các điển cố này mang lại.
Những điển cố trong bài thơ
Hai câu thơ sau trong bài Khóc Dương Khuê chứa đựng hai điển cố được in đậm:
Giường kia treo cũng hững hờ,
Đàn kia gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn.
Nguyễn Khuyến sử dụng hai điển cố này để thể hiện sự tương tự và tình bạn giữa mình và Dương Khuê. Cả hai điển cố này đều thể hiện tình bạn thâm thiết và tri kỉ. Khi mất bạn, không ai hiểu được lòng mình.
Ý nghĩa của điển cố
Điển cố là những sự việc hoặc câu chuyện từ quá khứ được dùng để thể hiện những ý nghĩa trong cuộc sống hiện tại. Trong trường hợp này, hai điển cố Giường kia và Đàn kia đều được lấy từ các câu chuyện trong lịch sử.
-
Giường kia: Nguyễn Khuyến mượn câu chuyện về Trần Phồn và Tử Trĩ trong đời Hậu Hán để diễn tả tình bạn thân thiết. Trần Phồn quý trọng bạn đến mức dành riêng một chiếc giường cho bạn. Khi bạn đến thì hạ giường xuống, khi bạn đi thì treo giường lên.
-
Đàn kia: Nguyễn Khuyến lấy cảm hứng từ mối quan hệ giữa Bá Nha và Chung Tử Kì để diễn tả tình bạn. Bá Nha là người đánh đàn giỏi, còn Chung Tử Kì chỉ cần nghe tiếng đàn là hiểu được ý tưởng người đánh. Sau khi Tử Kì mất, Bá Nha đã treo đàn lên mà không còn gảy nữa, vì cho rằng không ai hiểu được tiếng đàn của mình.
Cả hai điển cố này tô đậm tình bạn giữa Nguyễn Khuyến và Dương Khuê. Mất đi người bạn, Nguyễn Khuyến cảm thấy không ai hiểu được lòng mình.
Kết luận
Trong bài viết này, chúng ta đã tìm hiểu về ý nghĩa của hai điển cố trong bài thơ Khóc Dương Khuê. Những điển cố này giúp thể hiện tình bạn thân thiết và tri kỉ giữa Nhuyễn Khuyến và Dương Khuê. Hy vọng những thông tin này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về bài thơ và có thể sử dụng trong quá trình học tập và sáng tác văn.