Đã lâu rồi tôi mới đọc một truyện của Tình Không Lam Hề mà cuốn hút tôi như vậy. “Ác Mộng” là câu chuyện tình yêu giữa Phương Thần – một cô phóng viên và Hàn Duệ – một đại ca xã hội đen. Mặc dù truyện có yếu tố liên quan đến băng nhóm, nhưng đó không phải là trọng tâm của câu chuyện. Truyện không tập trung vào các tình tiết hồi hộp, mà tạo dựng một câu chuyện diễn ra một cách từ từ theo lối viết quen thuộc của Tình Không Lam Hề.
Phương Thần là một cô gái thông minh và mạnh mẽ, nhưng ít người biết cô luôn bị ám ảnh bởi cái chết của chị cô – Lục Tịch. Sự ra đi của Lục Tịch đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến cuộc sống của Phương Thần, thay đổi cô từ một cô gái quẫy đạp, vùng vẫy đầu đời, thành một cô gái sống chuẩn mực, tự hào của cha mẹ. Cuộc sống của Phương Thần dường như đi vào quỹ đạo đúng như cô đã mong muốn, cho đến khi cô gặp Hàn Duệ.
Hàn Duệ sinh ra trong một gia đình khắc nghiệt, khiến anh trở nên lạnh lùng và tính toán trong mọi việc. Anh có tất cả mọi thứ, nhưng lại dần yêu Phương Thần. Từ những gặp gỡ tình cờ, Hàn Duệ đã thay đổi và anh nhận ra mình yêu cô hơn bất cứ điều gì. Nhưng cuộc sống của họ không trôi suôn sẻ. Phương Thần cần đối mặt với Lục Tịch, và Hàn Duệ phải đặt một câu hỏi lớn trong tình cảm của mình.
Truyện “Ác Mộng” thu hút tôi không chỉ bởi nội dung cuốn hút mà còn bởi cách Tình Không Lam Hề xây dựng các nhân vật. Phương Thần và Hàn Duệ được miêu tả một cách nhất quán, từ hành động cho đến suy nghĩ. Phương Thần sống với cái bóng của Lục Tịch và trở thành một người khác. Nhưng chỉ có Hàn Duệ mới đem lại sự thay đổi cho cô. Hàn Duệ có nét đẹp hoàn mỹ, tính cách lạnh lùng nhưng cũng có những suy nghĩ thâm sâu và yêu thương đích thực.
Cách viết của Tình Không Lam Hề trong “Ác Mộng” tập trung nhiều vào nội tâm nhân vật hơn, không chỉ tập trung vào diễn biến và ngôn ngữ cơ thể. Đây là một điểm đặc biệt mà tôi thích. Tôi rất ấn tượng với câu chuyện này và những tình tiết xuất sắc.